Sắc mặt Hạ Mạt Lâm rất kém, hai mắt thâm sâu hõm xuống, cả người giống như từ đống người chết bò ra.
Chẳng lẽ là túng dục quá độ? Hạ Úc Huân thực không thuần khiết mà nghĩ, sau đó ngoan ngoãn ngồi xuống, “Khụ khụ, kỳ thật cái kia…… Ba, người không cần nói với con, con đều biết!”
“Con đã biết?” Thanh âm Hạ Mạt Lâm rõ ràng có chút run rẩy.
“Con cảm thấy ba nhiều năm như vậy thật sự rất vất vả, cho nên, ba quyết định làm gì con đều sẽ ủng hộ. Con tin đây cũng là hy vọng của mẹ!” Hạ Úc Huân nghiêm túc mà nói.
Ba ba là người đàn ông tốt, nhưng, cô biết, kỳ thật mẹ không yêu ông, nhưng ba ba vẫn bên cạnh mẹ nhiều năm như vậy.
Cô thật sự thực hy vọng có một ngày ba ba có thể tìm được hạnh phúc thuộc về chính mình. Cho nên, nếu ba muốn tái giá, cô sẽ chúc phúc ông.
Hạ Mạt Lâm thống khổ ôm lấy đầu, nói:“Con đã biết, thì ra, con đã sớm biết…… Con vì cái gì không đi? Vì cái gì không đi tìm hắn?”
Hạ Úc Huân sửng sốt, không hiểu ra sao mà nhìn cha, nói: “A? Vì cái gì đi tìm? Tìm ai a?”
Hạ Mạt Lâm đắm chìm trong thế giới của chính mình, gắt gao nắm tóc mình, lẩm bẩm tự nói, “Máu mủ tình thâm, ba sao có thể ngốc như vậy, lúc hắn truyền máu cho con ba nên nghĩ đến! Ba sớm nên nghĩ đến……”
“Ba, người rốt cuộc đang nói cái gì a? Con nghe không hiểu lắm?” Hạ Úc Huân có chút ngẩn ra, cô như thế nào một chữ đều nghe không hiểu.
Hạ Mạt Lâm hiện tại như vậy thoạt nhìn thật sự không tốt, không hiểu sao bỗng khiến cô bất an.
“Ta không phải cha ruột của con, con không phải…… Đã sớm biết sao?”
Hạ Úc Huân vốn tưởng rằng Lãnh Tư Thần hướng cô nói “Anh thích em” là lời nói khiến cô khó tin nhất trên thế giới này.
Giờ phút này, lại phát hiện…… Thì ra không phải.
Cô vẻ mặt mê mang mà nhìn Hạ Mạt Lâm thống khổ, đột nhiên không cách nào lý giải câu nói vừa rồi của anh là có ý tứ gì.
Hạ Mạt Lâm nhìn vẻ mặt con gái, mới phát hiện