Hai người đi đến một chỗ không có ai trong phòng nghỉ ngơi.
Hạ Úc Huân chơi bong xong có chút khát, tiện tay bưng lên một ly rượu vang đỏ, nói: “Có chuyện gì, nói đi!”
“Cô cùng Lãnh tiên sinh rốt cuộc là quan hệ gì?” Lâm Tuyết vẻ mặt như bị đao đoạt mất tình yêu chất vấn nói.
Sao lại là vấn đề này?
Hạ Úc Huân vẫn là câu trả lời vạn năng kia ——
“Không quan hệ gì.”
Con ngươi Lâm Tuyết nổi lên một tia tức giận, nói: “Không quan hệ gì? Không quan hệ gì anh ấy lại nhiều lần có thái độ mập mờ như vậy với cô, không quan hệ mà anh ấy vừa rồi thay cô mời khách?”
“Thay tôi mời khách?” Hạ Úc Huân khó hiểu.
“Người đánh ra một gậy vào lỗ cần phải mời khách là ước định đã thành quy củ, đừng nói với tôi cô không biết.” Lâm Tuyết nhanh chóng nói ra.
“Hả, tôi không biết.”
Cô là thật sự không biết, còn tưởng rằng Lãnh Tư Thần có tiền tùy hứng a……
“Cô……” Lâm Tuyết một bộ “Sao lại có người mặt dày vô sỉ như vậy”.
Hạ Úc Huân quơ ly rượu vang đỏ, nhẹ nhấp một ngụm, không nhanh không chậm nói: “Vậy còn cô? Cô và Lãnh Tư Thần là quan hệ gì, dựa vào cái gì ở chỗ này chất vấn tôi?”
“Tôi……” Lâm Tuyết sống lưng cứng ngắc, ngay sau đó thần sắc ngạo nghễ nói: “Người anh ấy thích là tôi, quan hệ này đủ sao?”
Hạ Úc Huân nhất thời không nói gì: “……”
Đủ cái rắm! Cô vẫn là bà xã của anh a……
Lãnh Tư Thần trước đó chính miệng giải thích không quan hệ gì với Lâm Tuyết, nhưng cô nương này lúc này lại lời thề son sắt nói với cô, cô sắp sửa bị nháo đến hồ đồ.
“Tôi không biết cô rốt cuộc dùng phương pháp gì buộc anh ấy ở bên cô, xin cô buông tha anh ấy, xem như tôi xin cô, anh ấy…… Anh ấy mấy năm nay thật sự rất vất vả……” Lâm Tuyết mặt đầy vẻ đau xót, như nhẫn nhục gánh vác cầu xin.
“Ách……” Hạ Úc Huân quả thực không biết nên nói như thế nào với em gái này. Rốt cuộc là ai buông tha ai chứ?
“Cô căn bản không hiểu anh ấy, không biết trong lòng anh ấy có khổ tâm, cô chỉ biết một mặt đánh đâu thắng đó của anh ấy trước mặt thế nhân, cô