“Hạ Úc Huân, em câm miệng cho anh!” Lãnh Tư Thần đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn cô, con ngươi ánh lửa mấy ngày liền, nói: “A, em hắt? Anh thực sự hy vọng là em hắt! Nhưng em sẽ làm sao? Hạ Úc Huân, em vuốt lương tâm mình nói cho anh biết, em sẽ làm chuyện có lương tâm vậy sao?”
Hạ Úc Huân đều bị anh hỏi đến mức choáng váng.
Logic này của anh…… Thật sự không có vấn đề sao?
Hoá ra cô không hắt rượu người ta lại thành cô sai rồi……
Nhìn cô gái trước mắt vẻ mặt sững sờ ngây ngẩn, Lãnh Tư Thần nhéo nhéo mũi, hít sâu một hơi mới đè nén tức giận cuồn cuộn trong lồng ngực, đầy mặt chua xót nói: “Lúc trước anh cư nhiên có ý đồ dùng Lâm Tuyết tới kích thích em, hy vọng em có thể ghen…… Anh thật khờ…… Thật sự……”
Lãnh Tư Thần như vậy cô thật sự không quen, Hạ Úc Huân trong khoảng thời gian ngắn có chút vô thố, như che dấu mà cười ha ha nói: “Lãnh Tư Thần anh sao lại biến thành Tường lâm tẩu vậy, phong cách này không thích hợp với anh……”
Lãnh Tư Thần gió Bắc gào thét mà trừng mắt nhìn cô một cái, sau đó không thể nhịn được nữa mà xoay người đi mất, để lại Hạ Úc Huân đứng tại chỗ, đổ ập xuống một đầu gió tuyết.
Thật là đậu má, cô đây là chiêu ai chọc ai! Quả thực nằm cũng trúng đạn!
-
Cùng lúc đó, Lâm Tuyết vẫn duy trì vẻ mặt đầy rượu ngơ ngác mà đứng tại chỗ, chậm chạp không cách nào từ trong vực sâu vừa rồi mà khôi phục.
Cô bị hắt mặt đầy rượu, Lãnh Tư Thần nhìn cũng không nhìn một cái, trên tay cô gái kia chỉ bị bắn lên một giọt, anh cư nhiên khẩn trương mà tự mình dùng khăn tay chà lau cho cô.
Lãnh Tư Thần người đàn ông như vậy, lúc lạnh lùng hận không thể đông chết người trong phạm vi vài trăm dặm, nhưng một khi ôn nhu quả thực chính là toàn bộ mùa xuân, có thể đem người ta say chết ở bên trong.
Đã từng cô cũng từng được ôn nhu như vậy……
Vì cái gì đảo mắt ôn nhu của anh liền cho người khác?
Vì cái gì……
Cô không nghĩ ra, cũng không cách nào tiếp thu……
“Lâm…… Lâm tiểu thư? Cô làm sao vậy?”
Thẳng đến khi bên tai đột nhiên truyền đến một tiếng kinh hô của đàn ông, Lâm Tuyết mới phục hồi tinh thần lại, nỗ