Sau khi tan tầm về đến nhà.
Hạ Úc Huân quả nhiên xa xa liền nhìn thấy Lãnh Tư Thần, so với cô còn về sớm hơn.
Lãnh Tư Thần nhàn nhã tự tại mà ngồi trên ghế dưới giàn nho, nhìn thấy cô trở về, chầm chậm hỏi một câu: “Thế nào rồi?”
Ba chữ không đầu không đuôi làm Hạ Úc Huân khó hiểu, hỏi lại: “Cái gì thế nào rồi?”
“Hồi lâu không gặp, phu nhân nhìn thấy anh vui vẻ chứ?” Lãnh Tư Thần cau mày hỏi.
“……” Tên gia hỏa đáng chết này!
Cô cuối cùng cũng hiểu rõ!
Chỉ vì lần trước anh lạt mềm buộc chặt biến mất một tháng sau mới xuất hiện, mà chính mình thấy anh lại một chút đều không vui, còn cùng anh đánh một trận, cho nên anh liền phải như vậy trả thù?
“Lãnh Tư Thần anh……”
Hạ Úc Huân tuy rằng khó thở, nhưng không muốn lãng phí thời gian cùng anh dây dưa những việc này, chỉ muốn nhanh chóng đem chính sự giải quyết.
Nhưng, cô vừa định nói chuyện công ty, Lãnh Tư Thần đột nhiên xoay người nhìn ra phòng khách, hỏi: “Tiểu Bạch, đề ra cho con làm ra chưa?”
Hạ Úc Huân: “……”
Suốt cả đêm, cô cứ thế một cơ hội cùng Lãnh Tư Thần nói chuyện cũng chưa tìm được.
Trên bàn cơm, Âu Minh Hiên cùng Tần Mộng Oanh hai mặt nhìn nhau.
Hôm nay trạng thái hai người này sao lại rất không hợp a!
Trước kia Hạ Úc Huân đều tìm mọi cách mà trốn tránh anh, lần này lại đột nhiên như tiêm máu gà tìm mọi cách tìm cơ hội cùng anh đáp lời, nhưng Lãnh Tư Thần lại lạnh nhạt.
Âu Minh Hiên cắn đũa.
Biện pháp của Lãnh phúc hắc hay a! Đột nhiên rất muốn cùng anh ta học hỏi xem chuyện là như thế nào?
“Cái kia, Lãnh Tư Thần……” Hạ Úc Huân cố gắng tươi cười gắp cho Lãnh Tư Thần một đũa đồ ăn.
“Tiểu Bạch, không thể kén ăn, cà rốt cũng phải ăn một chút.” Lãnh Tư Thần trực tiếp làm lơ cô.
“Lãnh Tư Thần……”
“Niếp Niếp, con ở trường học chiếu cố Tiểu Bạch vất vả, ăn nhiều thịt một chút.”
“Lãnh Tư Thần……”
“Bác sĩ Tần, túi thuốc lần trước cô cho nâng cao tinh thần tỉnhtáo đầu óc dùng rất tốt, cám ơn.”
“Lãnh Tư Thần……”
“Âu tổng, có dự án liên quan đến Nam Giang, có chút chi tiết muốn cùng cậu thương lượng một chút……”
“Lãnh……”
“Tiểu Bạch, ăn no rồi à? Con lần trước nói muốn bách khoa toàn thư anh hung lớn bằng tiếng Anh chú có mang lại đây, chú liền lấy cho con……”
“Lãnh, tư, thần!!!” Không thể nhịn được nữa