“Sao có thể? Hai người bọn họ không phải đã bởi vì cái chết của Hạ Mạt Lâm mà hoàn toàn đoạn tuyệt rồi sao? Cô gái kia sau khi có quyền thế không trả thù anh ta đã là không tồi…… Với cá tính của Lãnh Tư Thần vĩnh viễn đem ích lợi đặt lên hang đầu, cho dù có thích, sao có thể đem một cô gái bất cứ khi nào cũng có thể gây bất lợi cho mình ở bên cạnh được?
Năm đó lúc em và cô ta đồng thời bị bắt cóc, anh ta còn không chút do dự vì những chứng cứ đó lựa chọn cứu em! Sau khi cô ta giả chết, anh ta không phải cũng là không đợi mấy năm liền thiếu chút nữa cùng người khác liên hôn, ngay cả con riêng cũng đều xuất hiện rồi……”
Nghe xong cô gái trong lòng ngực nói nhiều như vậy, người đàn ông chỉ lắc lắc đầu, khẽ cười một tiếng nói: “A, em yêu à, em thật sự không hiểu đàn ông rồi……”
Năm đó Lãnh Tư Thần là yêu giang sơn lại càng yêu mĩ nhân, cho nên vì mỹ nhân từ bỏ đế quốc Dạ Lang.
Mà hiện giờ Lãnh Tư Thần, e là ninh phụ giang sơn cũng không phụ khanh(*) rồi……
(*): Thà phụ giang sơn cũng không phụ mĩ nhân.
Về phần cô gái kia, người phụ nữ nào có thể kháng cự được tình yêu của một người đàn ông như vậy? Huống chi cô gái kia vốn dĩ liền đối với hắn tình cảm sâu sắc vô cùng.
Không tha thứ, cũng tuyệt đối sẽ không thương tổn, huống chi giữa bọn họ còn có một đứa con riêng.
Hắn đã sớm hoài nghi đứa con riêng này chính là cùng một người.
Chỉ là, những điều này hắn cho dù nói với cô gái đang trong lòng kia, cô cũng tuyệt đối sẽ không nguyện ý tin tưởng.
Vừa lúc, thừa dịp để cô nhìn rõ ràng cũng tốt! Để cô hoàn toàn hết hy vọng với Lãnh Tư Thần!
……
-
Một ngày trước khi đi Hương Thành.
Hạ Úc Huân tan ca sớm hai tiếng, đầu tiên là đến trường học đón Tiểu Bạch về nhà, sau đó đích thân làm cơm chiều.
Gần đây thời gian cô bên cạnh Tiểu Bạch quá ít, thật sự là thẹn trong lòng.
“Các bảo bối, còn thiếu một món cuối cùng nữa là ăn được rồi, mau đi rửa tay chuẩn bị