“Tiểu thư, tôi đi cùng……”
“Không cần đi cùng tôi, tôi ở một lát liền trở về.”
Nghiêm Tử Hoa nhìn theo bóng cô đi ra hoa viên phía sau, lẳng lặng mà dựa vào lan can, xác định khoảng cách này có thể nhìn thấy cô mới yên lòng.
Rõ ràng có thể cảm nhận đêm nay tâm tình của tiểu thư không tốt, nhưng rốt cuộc là bởi vì hạng mục bàn bạc không thành, hay là vì gì khác……
Nghĩ đến đây, anh như suy tư gì mà nhìn thoáng qua phía Lãnh Tư Thần và Tiết Hải Đường.
Trong hoa viên từng bụi hoa cẩm tú cầu khoe màu khoe sắc, đón gió biển cành lá đong đưa lay động, Hạ Úc Huân lại như đóa hoa khô héo buồn bã ỉu xìu mà cúi đầu dựa vào lan can……
Thật vất vả cho rằng tìm được một cơ hội thoát khỏi tên kia, không nghĩ tới thế nhưng ra quân chưa thắng trận đã chết, thất bại thê thảm như thế……
Cảm giác chính mình quả thực như một vai hề nhảy nhót, nhảy như thế nào, cũng nhảy không ra được khỏi ma chưởng của anh ta……
“Làm sao vậy? Thân thể không thoải mái?”
Bên tai đột nhiên truyền đến một thanh âm quen thuộc, Hạ Úc Huân vừa quay đầu liền nhìn thấy một khuôn mặt tuấn tú sang rực lóe mù mắt chó của cô, mỗi tế bào trong cơ thể tức khắc đều cầm lấy vũ khí tự động tiến vào chuẩn bị trạng thái chiến tranh.
“Lãnh Tư Thần…… Anh…… Anh cái tên tiểu nhân đê tiện vô sỉ này!” Hạ Úc Huân giận đến thiếu chút nữa bóp nát ly rượu trong tay.
“Anh sao lại đê tiện vô sỉ?” Lãnh Tư Thần phong khinh vân đạm mà hỏi lại.
“Anh dùng mưu kế đê tiện vô sỉ cạnh tranh không lành mạnh không phải đê tiện vô sỉ là cái gì!” Hạ Úc Huân vừa thấy anh, hỏa khí trong lòng liền phun trào ra.
“Cái gì mưu kế đê tiện vô sỉ?” Lãnh Tư Thần nhướng mày.
Cái gì mưu kế đê tiện vô sỉ, anh cư nhiên còn không biết xấu hổ hỏi!
Đương nhiên là……
“Mỹ nhân kế!” Hạ Úc Huân lòng đầy căm phẫn mà nói ra ba chữ.
“A, mỹ nhân kế? Em không phải cũng từng dùng với anh sao, kỳ thật em có thể tiếp tục dùng với anh mà. Anh đối với chiêu này hoàn toàn không có sức chống cự.” Lãnh Tư Thần rất hảo tâm mà nhắc nhở cô.
“Anh……” Hạ Úc Huân đỏ mặt, bị thằng nhãi này làm cho