“Hi ~ chào buổi tối ~ sao lại lâu như vậy mới mở cửa? Anh ngủ rồi à? Tôi có phải là quấy rầy anh rồi không……”
A a a —— khốn nạn! Thanh âm này! Thanh âm này!
Hạ Úc Huân lấy hết can đảm thò đầu nhìn thoáng qua, sau đó trong lòng bộp bộp một tiếng rơi vào đáy cốc, cư nhiên thật là Tiết, Hải, Đường!
Đêm khuya, Tiết Hải Đường trực tiếp chạy tới khách sạn tìm Lãnh Tư Thần là ý gì?
Ý tứ gì…… Còn cần phải nói sao?
“Đã trễ thế này, Tiết tiểu thư có việc?” Lãnh Tư Thần hỏi.
“Có việc có việc! Bất quá đứng ở cửa nói chuyện không tiện! Tôi có thể đi vào chứ?” Tiết Hải Đường nũng nịu nói. Người này không chỉ dáng dấp thiếu nữ, thanh âm cũng rất giòn giã.
“Có thể.”
Có thể! Có thể! Có thể???
Lãnh Tư Thần anh sát thiên đao! Khốn nạn a!
Nơi nào có thể! Nơi nào có thể a!? Lão nương còn ở bên trong nha!
Hạ Úc Huân quả thực cả kinh hồn phi phách tán, lấy tiềm lực kinh người trong vòng ba giây đồng hồ mặc xong quần áo, sau đó dùng một giây đồng hồ nhìn chung quanh một vòng tập trung dưới gầm giường, lại dùng một giây đồng hồ chui vào.
Năm giây sau, Lãnh Tư Thần đóng cửa lại đi vào, trên giường đã không thấy bóng dáng Hạ Úc Huân, thật giống như người này chưa từng tới.
Thấy trên giường đột nhiên không có người, ánh mắt Lãnh Tư Thần cứng lại, thẳng đến khi thấy khăn trải giường hơi hơi rung rung, một bàn tay nhỏ trắng nõn như chuột con rụt vào.
Hai tròng mắt màu xanh biển của Lãnh Tư Thần lập tức thoát ra hai ngọn lửa……
Cô gái đáng chết này! Trốn cái gì mà trốn! Cư nhiên còn có bản lĩnh trốn dưới gầm giường anh!
“Tiết tiểu thư, có chuyện gì cứ việc nói thẳng đi.” Lãnh Tư Thần ngồi xổm xuống ghế đối diện giường, góc độ này vừa lúc có thể nhìn thấy dưới gầm giường phía đối diện, ẩn giấu bóng người không cẩn thận lộ ra và áo ngủ màu sắc sặc sỡ……
Tiết Hải Đường cũng không khách khí, đặt mông ngồi xuống mép giường, bất động thanh sắc mà nhìn chung quanh một vòng, thấy trong phòng Lãnh Tư Thần không có dấu vết gì của phụ nữ tồn tại, không khỏi lộ ra vài phần vừa lòng, ngay sau đó chống