“Tiết tiểu thư, mặc kệ cô có tin hay không, nhưng đây là sự thật. Tôi sớm đã kết hôn từ 5 năm trước, con trai tôi không phải con riêng, mà là do tôi và bà xã sinh.” Lãnh Tư Thần ngữ khí tự thuật sự thật, vẻ mặt không có chút sơ hở nào.
Tiết Hải Đường nắm chặt đôi bàn tay trắng như phấn, lại bắt đầu kích động mà đấm giường: “Lãnh Tư Thần, anh không cần bịa chuyện, loại phương thức từ chối thấp cấp này tôi không tiếp thu! Đêm nay chúng ta rõ rang trò chuyện rất vui không phải sao? Như quân sơ tương kiến, như cố nhân về! Tôi chưa từng cảm thấy phù hợp như vậy với một người đàn ông nào, hay là đàn ông vừa gặp một lần, vừa nhận thức không lâu! Tôi không tin anh đối với tôi hoàn toàn không có cảm giác! Tôi có thể cảm giác được anh và tôi có sự đồng cảm!”
Lãnh Tư Thần xoa xoa ấn đường, nói: “Không thể phủ nhận, Tiết tiểu thư xác thật là một phụ nữ rất ưu tú, nếu có thể, chúng ta có thể là đối tác rất tốt, nhưng cũng giới hạn trong việc này.”
Tiết Hải Đường tiếp tục đấm giường: “Ai muốn làm đối tác với anh, tôi không thiếu đối tác, chỉ thiếu chồng!”
Giờ phút này trong lòng Hạ Úc Huân kêu cứu: Biểu đạt cảm xúc có thể có rất nhiều phương thức, làm ơn có thể đừng mỗi một câu nói liền đấm giường một cái không……PS: Sớm biết vậy không nên trốn dưới gầm giường! Trong ngăn tủ cũng có thể a! Ngăn tủ lớn như vậy! Hạ Úc Huân mày quả nhiên là ngu ngốc!
“Vậy Lãnh mỗ chỉ e là lực bất tòng tâm.” Lãnh Tư Thần lạnh lùng nói.
“Lãnh Tư Thần, anh……” Tiết Hải Đường đang muốn tiếp tục nói chuyện, di động trong túi xách đột nhiên vang lên, vì thế đành phải bực bội lấy điện thoại ra nghe.
“Alo, họ Diệp kia, có việc nói mau có rắm mau thả, bổn tiểu thư rất bận, không rảnh cùng anh tán gẫu! Bận cái gì? Anh quản tôi bận cái gì! Anh rốt cuộc nói chính sự hay không? Không nói tôi cúp! Cái gì? Anh lặp lại lần nữa cho lão nương xem! Anh thật sự dám nói với ba tôi??? Mẹ kiếp! Diệp Cẩn Ngôn anh tiêu rồi, anh thực sự chết chắc