Một giọng nói rõ ràng từ phía sau vang lên.
Tô Kim Thư ngẩng đầu lên, đúng lúc nhìn thấy Lâm Thúy Vân mặc một bộ trang phục giản dị, buộc tóc đuôi ngựa cao, đi về phía mình.
*Thúy Vân, sao cậu cũng…”
Sau khi nhìn thấy Lâm Thúy Vân, Tô Kim Thư tròn mắt ngạc nhiên.
Lâm Thúy Vân đắc ý bước tới, đưa tay véo má cô: “Tớ sớm đã nói với cậu rồi, chúng ta là chị em tốt. Cậu đừng có mà quên, Lan Ly không phải chỉ có khoa Trung Y, còn có khoa Biểu diễn nữa mà. Cậu có thể vào học chuyên sâu, tớ thì không thể à?”
Nếu không có lời nhắc của Lâm Thúy Vân, Tô Kim Thư đã gần như quên mất: Mặc dù nhà của Lâm Thúy Vân rất giàu có, tính cách của cô ấy nói toạc ra thì cũng rất độc đoán.
Nhưng cô ấy có tam quan rất đúng đản, cô ấy là một tài năng hiếm có.
Khi còn học cấp 3, cô ấy từng đại diện cho trường tham gia các cuộc thi khiêu vũ quốc tế, còn đạt huy chương vàng.
Trong những năm gần đây, chính vì những thành tích xuất sắc của cô ấy trong môn khiêu vũ mà khoa biểu diễn của Lan Ly đã nhận sinh viên chuyển trường là cô ấy.
“Chúng ta đã bỏ lỡ bốn năm đại học rồi, bây giờ chúng ta phải bù lại.”
Lâm Thúy Vân móc vai Tô Kim Thư, cười nói: “Nhưng tại sao cậu lại cau mày?”
“Ôi…” Tô Kim Thư thở dài một hơi, “Vừa nãy hình như mình chọc tức Lệ Boss rồi”
“Cái gì?”
Vừa nghe đến tên nam thần của mình, mắt của Lâm Thúy Vân sáng lên ngay lập tức.
Cô ấy nhanh chóng nhìn xung quanh bên ngoài đường: “Chẳng lẽ nam thần của tớ đến đây à? Ở đâu thế”
“Ai ôi, cậu đáng ghét chết đi được đấy, người ta đang nói nghiêm túc với cậu đó.”
Lâm Thúy Vân nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Tô Kim Thư, biết cô không phải đang nói đùa: “Vậy cậu nói cho tớ xem nào, rốt cuộc là chuyện gì, tớ cũng có thể giúp cậu phân tích nó.”
Tô Kim Thư có chút khó coi nhìn Lâm Thúy Vân, hai người vừa đi vừa nói chuyện.
“…Cho nên sự tình là như thế này đó, tớ cũng không biết có phải gần đây mình có chút đắc ý quên hình hay không nữa. Phải biết là trước đây tớ ở trước mặt anh ấy rất có chừng mực, chưa từng cư xử không đúng mực. Cũng không biết gần đây mình bị làm sao nữa, không kiểm soát được cảm xúc…”
*Thôi xong, thôi xong!”
Lâm Thúy Vân kinh hoàng hét lên như thể cô ấy khám phá ra một thế giới mới.
Tô Kim Thư bị dáng vẻ kinh hoàng quá mức của cô ấy làm cho sửng sốt: “Làm sao vậy?”
“Tớ nói cậu ấy à, có phải cậu yêu Lệ Boss rồi đúng không?”
Khi giọng nói của Lâm Thúy Vân rơi xuống, ngay cả Tô Kim Thư cũng cảm thấy choáng váng.
“Làm sao có thể…”
“Cậu nói cái gì đấy, tại sao lại không thế?
Ít nhất là theo quan điểm của tớ, chính là có khả năng đó, và quan trọng nhất là…”
Tô Kim Thư tò mò: “Quan trọng nhất là gì Lâm Thúy Vân nở một nụ xấu: “Quan trọng nhất là tớ nghe lời miêu tả của cậu xong, nam thần của nhà tớ đơn giản là người có kinh nghiệm tốt. Từ nay về sau, cậu còn không hạnh phúc đến mức không khép chân lại được là không xong nha. Đổi lại là người khác ghen tj cũng ghen tị không được!”
“Lâm Thúy Vân, cậu là đồ lưu manh.”
Khuôn mặt xinh đẹp