Ngược lại nếu không cố chấp đeo bám, mà làm cho Nhan Thế Khải cảm thấy áy náy, nói không chừng còn có thể có được thu hoạch bất ngờ.
Quả nhiên, mấy ngày sau, Nhan Thế Khải không ngừng gọi điện thoại, nhắn tin cho cô ta: “Tôi muốn xin lỗi và muốn bù đắp cho cô.”
Mà Liễu Minh Hoa hoặc là trực tiếp cúp.
điện thoại, hoặc là cũng sẽ không trả lời lại tin nhắn.
Hiện tại thời điểm còn chưa đến, cô ta còn có một biện pháp tốt hơn, có thể làm cho Nhan Thế Khải hoàn toàn thuộc về bản thân…
Nghĩ đến đây, cô ta lấy ra một quyển album ảnh tinh xảo từ ba lô Bên trong toàn bộ đều là ảnh Nhan Thế.
Khải của cô Cô ta nhìn từng tấm ảnh một, ánh mắt đầy sự tham lam và sỉ mê.
Dùng đầu ngón tay phác họa khuôn mặt Nhan Thế Khải, cô ta thấp giọng thì thào: “Anh Khải à, chờ một chút, chờ một chút nữa thôi, chúng ta có thể vĩnh viễn ở bên nhau rồi.
Buổi chiều, Tô Kim Thư đi tới xưởng quay phim, tình cờ gặp phải Phương Trí Thành.
“Cô gái à, gần đây cùng anh Lệ thế nào rồi?”
Phương Trí Thành nhìn thấy cô thì cười tủm tỉm chào hỏi.
Vừa nhắc tới Lệ Hữu Tuấn, Tô Kim Thư lập tức cảm thấy lồng ngực như nghẹn lại Rõ ràng tối hôm qua anh chỉ mới rời đi, mà sao cảm thấy hai người giống như đã tách ra thật lâu vậy chứ?
“Giữa anh và tôi, ngoại trừ đề tài nhắc.
đến Lệ Hữu Tuấn, có phải không có gì khác.
để nói với nhau phải không?” Tô Kim Thư trừng mắt nhìn anh ấy một cái.
“Ối chà, đây là cãi nhau ư?”
Tô Kim Thư: “Thật đúng là cãi nhau đấy à?”
cho dù xếp hàng cũng chưa chắc có thể mua được đâu”
Giọng nói này… “Các bạn cố gắng tìm trang nguồn như trên hình đọc để nhóm hứng thú làm việc nhé!”
Tô Kim Thư quay đầu nhìn qua, trong tiếng hoan hô của mọi người, cô nhìn thấy khuôn mặt cười tủm tỉm của Na Na.
Ở phía sau cô ta, Lê Duyệt Tư tao nhã đoan trang đang đứng ở cửa, trên mặt nở nụ cười thản nhiên.
“Cái này gọi là nhắc tới Tào Tháo, Tào Tháo liền tới, đây chính là nữ chính của bộ phim”
Phương Trí Thành mở miệng giới thiệu: “Cái kia… Kim Thư à, công việc của chúng ta là phải công tư rõ ràng… Cho nên..”
Tô Kim Thư do dự một lát, cản môi nói: “Cho nên, sau khi mọi chuyện hoàn thành, tôi có thể được chia bao nhiêu tiền?”
*Cô gái này, trong mắt cô chỉ có tiền thôi phải không hả?”
Tô Kim Thư cười cười: “Tôi nói giỡn thôi, yên tâm đi, tôi nhất định sẽ làm tốt công việc của mình”
“Kim Thư”
Một giọng nữ thanh thúy vang lên.
Tô Kim Thư quay đầu nhìn lại thì trông thấy là Lê Duyệt Tư đang cười khẽ chào hỏi mình.
Phương Trí Thành lập tức vô cùng biết điều nói: “Hai người nói chuyện trước, tôi còn có chút việc phải làm, tôi đi trước nhé.”
Nhìn Phương Trí Thành rời đi, khuôn mặt vốn đầy tinh xảo của Lê Duyệt Tư dân dần trở nên lạnh lùng: “Tối hôm qua thật ngại quá, đã quấy rầy mọi người.”
Tô Kim Thư nhíu mày, suy nghĩ một chút rồi nói: “Cũng không đến mức như vậy, không phải là đến cuối cùng anh Lục đã đón cô về ¡ sao? Cô cũng không làm phiền chúng tôi bất cứ