- Nhưng tu vi của ngươi quá yếu, không đủ để đấu với người kia.
Nam tiên vương áo trắng nói:
- Nếu cho ngươi đủ thời gian có lẽ sẽ có sức chiến đấu, bây giờ thì.
.
.
Đáng tiếc.
Nữ tiên vương áo đen mở miệng hỏi:
- Thế cục bên ngoài thế nào?
Đinh Hạo không biết nên nói sao, kể lại năm tháng bây giờ cách thời đại tiên cổ, thiên địa biến đổi, số lượng cường giả tiên đạo trong thiên địa.
Hồn thể nam tiên vương áo trắng sắc mặt hơi dịu lại:
- Ra là vậy, cũng không phải không có cơ hội.
- Tiểu Anh, thế gian không có bữa tiệc nào không tan, đừng khóc lóc.
Ngươi và ta có duyên phận, năm xưa ta khiến đôi phu phụ từ không gian không biết mang ngươi đi là hy vọng ngươi có thể trường tồn cùng thế gian, thay ta nhìn khắp vĩnh hằng.
Tuy thân thể ngươi đã bị trận chiến tàn phá nhưng cơ duyên xảo hợp được thể xác ma đao của chủ ma đao ngày xưa.
Mặc dù có tàn khuyết nhưng càng hơn thể xác xưa, chủ nhân mới của ngươi là rồng trong cõi người, phải biết quý trọng.
Nữ tiên vương áo đen ôm Đao Tổ vào lòng, thi thầm thân như tỷ muội.
Ngày thường cá tính Đao Tổ kiêu kỳ giờ khóc sướt mướt, như đứa trẻ kinh hoàng, hoảng hốt.
Hồn thể nam tiên vương áo trắng mỉm cười, quay đầu nhìn Nữ tiên vương áo đen, nói:
- Thì ra hy vọng còn tồn tại trong thế gian.
Ngươi tên là Đinh Hạo đúng không? Tốt, nếu ngươi đến theo lời hẹn thì phu thê chúng ta sẽ ban cho ngươi tạo hóa.
Ánh mắt nam tiên vương áo trắng, Nữ tiên vương áo đen giao nhau, mỉm cười, trong mắt quyến luyến tình cảm như đôi tình nhân yêu say đắm.
Chớp mắt hồn thể nam tiên vương áo trắng, Nữ tiên vương áo đen chui ra cái xác bay lên hư không, biến thành hai đốm sáng đáp xuống, nhập vào cơ thể Đinh Hạo.
Đám người Kim Thiền, Trư Tiên, Đại Vượn Vương, Phương Thiên Dực, Ôn Đa Tình giật nảy mình.
Đinh Hạo cũng ngây người.
Đinh Hạo cảm giác có hai luồng lực lượng kỳ lạ nhập vào cơ thể, một trước một sau vào hạ đan điền, trung đan điền, dung nhập vào thập nhị chính kinh, lục kỳ mạch chi trung, quán thông tất cả.
Cuối cùng lực lượng kết hợp với hạt giống huyền khí trong hạ đan điền, trung đan điền.
Hạ đan điền là tiên quang trắng, huyền khí băng giá màu bạc chậm rãi dung hợp cùng nó.
Trong trung đan điền là tiên quang màu đen, hạt giống huyền khí viêm diễm từ từ dung hợp cùng.
Trong phút chốc Đinh Hạo không hiểu ra sao, biến đổi này có tác dụng gì?
Dường như lực lượng của hắn không có gì tăng cường nhờ hai tiên quang này.
Giọng nam tiên vương áo trắng vang bên tai mỗi người:
- Lại đi sâu vào, có người đang chờ các ngươi, người đó sẽ trả lời nhiều câu hỏi cho các ngươi.
Đi đi, đoàn người đến sau, vận mệnh thế giới lục đạo do các ngươi gánh vác.
Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ gào khóc, đua lòng muốn chết.
Trên tế đàn âm dương trắng đen, cơ thể nam tiên vương áo trắng, Nữ tiên vương áo đen hoàn toàn mất ánh sáng, hồn thể biến mất, xem như hoàn toàn chết.
Ánh sáng tiên đạo pháp tắc vốn liên miên tuôn trào chớp mắt biến mất sạch, lực lượng hắc ám bắt đầu xâm nhập.
Tế đàn âm dương trắng đen phát ra tiếng răng rắc nứt ra từng cái khe, sắp sụp xuống.
Có gió thổi qua.
Cơ thể Đại Đế vũ nhân tộc, Nữ tiên vương áo đen hóa thành tro bụi biến mất trong không trung.
Cùng lúc đó, mấy ngàn xác cường giả tiên nhân vây quanh tế đàn âm dương trắng đen cũng như hạt cát sụp xuống thành bụi đất.
Đám người Kim Thiền, Trư Tiên, Đại Vượn Vương, Phương Thiên Dực, Ôn Đa Tình, Đinh Hạo há hốc mồm nhìn.
Như thể khi hai luồng sáng nhập vào người Đinh Hạo thì mảnh đất lành trong thế giới hắc ám mất đi lực lượng chống đỡ, chớp mắt vụn vỡ.
Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ chảy lệ biến thành ánh sáng nhập vào thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết.
Lòng Đinh Hạo máy động cất thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết vào cơ thể.
Đám Kim Thiền, Trư Tiên, Đại Vượn Vương, Phương Thiên Dực, Ôn Đa Tình cùng nhìn hướng thân thể Đinh Hạo.
Đinh Hạo nhắm mắt lại,