Cách biểt nhiều năm, lý do lúc trước Đinh Hạo, Mục Thiên Dưỡng quyết đấu đã không còn ý nghĩa gì.
Thực lực, thế lực, danh vọng đến trình độ như hai người đã không cố chấp thù hận ngày xưa, thời gian sẽ xóa nhòa mọi thứ.
Lần này đao cuồng kiếm si, Bạch Y Đế Quân xuất hiện trên nam, bắc phong chỉ có một lý do.
Muốn chiến.
Chỉ có thế.
Dường như đây là số phận sắp đặt.
Đinh Hạo, Mục Thiên Dưỡng phải chiến.
Khí thế lực tràng vô hình từ nam, bắc phong chậm rãi tràn ra.
Đinh Hạo, Mục Thiên Dưỡng chưa đánh nhau nhưng ánh sáng xung quanh hư không bắt đầu vặn vẹo.
Mục Thiên Dưỡng nhẹ phất tay.
Một cái bóng trắng chớp mắt xuất hiện trước mặt Đinh Hạo.
Đây là một loại thần thông rất quái dị.
Lực tràng trong phạm vi trăm thước bên người Đinh Hạo kiên cố biết mấy, dù là Bạch Kỳ Phong được gọi là đệ nhất cường giả tiên đạo Trung Thổ Thần Châu hết sức đánh ra một kích cũng không thể đến gần Đinh Hạo.
Nhưng bóng trắng như hư vô, vượt qua thời không dễ dàng đến bên cạnh Đinh Hạo.
Chiêu thứ nhất đã phá phòng ngự của Đinh Hạo.
Đám người xung quanh chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã cảm thấy trước mắt rực rỡ ánh sáng bạc.
Kiếm quang nổi lên.
Bóng trắng vung kiếm chém vào Đinh Hạo.
kiếm ảnh như có như không, không dính chút khói lửa, như thể không tạo thành thương tổn gì.
Mặt Đinh Hạo không biểu tình, không chút lơ là, nhẹ lắc người như chuyển biến giữa hư và thực.
Kiếm quang xẹt qua, ánh bạc chém nát hư không, vô số đỉnh băng phía sau băng phong xa mấy chục dặm lặng lẽ đứt làm hai khúc.
- Đó là kiếm pháp gì?
- Cái này.
.
.
Chẳng có chút llkiếm đạo tiết ra ngoài nhưng sao những đỉnh băng đó bị chém?
- Lực lượng vô địch, nếu ta đối diện một kiếm đó thì.
.
.
Đáng sợ, chắc chắn không đỡ nổi, thậm chí không tránh khỏi.
Vô số tiên nhân xem cuộc chiến rất giật mình.
Kiếm pháp bóng trắn của Mục Thiên Dưỡng quá đáng sợ, giết người vô hình, không dính khói lửa trần gian, không thể đoán ra quỹ tích nhát kiếm, không cách nào dự đoán được, không chút lực lượng dao động lại có thể chém tiên.
Sau một kích bóng trắng chợt xoay tròn, sát ý vô hình bắn ra.
Vô số lưỡi dao vô hình cắt ào Đinh Hạo.
- Chỉ là trò vặt.
Lần này Đinh Hạo không né.
Đồ án song ngư âm dương hai màu kim ngân hiện ra quanh thân Đinh Hạo, mặc cho kiếm ảnh trắng chém vào người, lù lù bất động.
Tay phải Đinh Hạo nhẹ siết, hư không trăm trượng trước mặt Đinh Hạo bỗng nhiên rút lại như thể không gian sụp xuống, ngưng tụ lại.
Bóng trắng vừa lúc ở trong không gian kia, bị Đinh Hạo phong ấn, hàng vạn kiếm quang bạc biến mất.
- Cái đó.
.
.
Chẳng phải Đinh Hạo chưa thành tiên sao? Sao có thể sử dụng lực lượng pháp tắc tiên đạo? Đây.
.
.
Là lấy tu vi thần cảnh thúc giục pháp tắc tiên đạo, thật là quái thai!
- Không, không phải pháp tắc tiên đạo, đó là thủ đoạn càng khủng bố hơn, là đao kiếm luân hồi chi ý, ngưng tụ hư không, chớp mắt luân hồi, một ý niệm phong ấn thiên địa.
.
.
Vô số người trợn tròn mắt, sợ bỏ qua một giây đặc sắc.
Nhiều người không hiểu nổi cảnh tượng mình trông thấy.
Hai siêu cường giả quyết đấu nhìn như đơn giản nhưng giơ tay nhấc chân ẩn chứa đại áo nghĩa.
Nhiều cường giả tiên đạo không thể thấy rõ ràng huyền bí trong đó, chỉ có ít ỏi vài cường giả đỉnh cao là rình ngó được chút ít.
Lúc này vô số cường giả tiên đạo lộ mặt.
Đám người Kim Thiền, Trư Tiên, Đại Vượn Vương, Phương Thiên Dực, Ôn Đa Tình, công chúa nhân ngư hải tộc, cường giả tiên đạo số một hải tộc.
.
.
thế giới thiên đạo tập trung chú ý vào Thiên Hàn Tuyệt phong.
* * *
- Trò vặt?
Mục Thiên Dưỡng khẽ hừ, gã bỗng nhiên biến mất.
Mục Thiên Dưỡng để lại một ảo ảnh trắng như thật như ảo, mơ hồ thấy mặt mũi y như gã.
Mục Thiên Dưỡng thật đã thay ảo ảnh lúc trước, xuất hiện trong không gian sắp bị Đinh Hạo phong ấn.
Di hình đổi ảnh!
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Mục Thiên Dưỡng chậm rãi vung trường kiếm.
Thoáng chốc lực lượng luân hồi phong ấn như vật hữu hình bị Mục Thiên Dưỡng một kiếm chém đứt.
Đinh Hạo quát to:
- Kiếm pháp hay!
Mắt Đinh Hạo có khen ngợi, tay phải chộp hư không, một thanh trường kiếm