Mục Thiên Dưỡng liếc mắt hư không, nói:
- Nhưng mặc kệ thế nào mảnh thiên địa này sẽ nhớ đến công ơn của hắn, vì tất cả các ngươi, từng gốc cây ngọn cỏ trên thế giới này, tất cả tồn tại đều nhờ vào hắn mới có.
Mọi người mờ mịt nghe Mục Thiên Dưỡng nói.
Chỉ vài người lờ mờ hiểu ra.
Chân trời phía xa gợn sóng, sóng năng lượng dao động mạnh mẽ dâng lên.
Mọi người ngoái đầu nhìn, thấy một cánh cửa ánh sáng hình vòm hiện ra trong không trung, lực lượng luân hồi kỳ lạ phát ra từ cánh cửa ánh sáng.
Có bóng người bước ra.
- Đó là.
.
.
Bắc vực Huyền Sương Chiến thần!
Có người nhận ra ngay một người đi đầu, rấ giật mình, vì đó là Bắc vực Huyền Sương Chiến thần hơn hai trăm năm qua chưa từng xuất hiện.
- Còn có Trung Thổ Siêu Thiên Chiến Thần!
- Trời, Bắc vực yêu thần của Yêu Thần cung!
- Phật Chủ Đại Lôi Âm Tự!
Từng bóng người bước ra khỏi cánh cửa ánh sáng, đám đông đứng xem cánh cửa ánh sáng rộ lên như chảo dầu sôi.
Vì nhiều người nhận ra mười người bước ra từ cánh cửa ánh sáng là mười nhân vật từng đứng trên đỉnh võ đạo đã biến mất khỏi thế giới thiên đạo từ hai trăm năm trước, là chiến thần từng trấn áp khi vạn nhân tộc năm phương đại vực Vô Tận đại lục.
Bọn họ từng là tồn tại chí cao vô thượng.
Đối với võ giả thời đại đó thì chiến thần là tồn tại không thể khiêu khích.
Nhưng bây giờ pháp tắc, lực lượng triều tịch trong thế giới thiên đạo đã hồi phục, xuất hiện bao nhiêu là cường giả tiên đạo.
Cường giả cảnh giới chiến thần có đầy khắp nơi, không tính là nhân vật đỉnh cao.
Mới đầu mọi người rất giật mình, có người nhớ lại năm xưa mười vị phong độ vô địch, lòng tôn sùng định chào hỏi chợt nhớ bây giờ mình là tiên nhân, cần gì cung kính với năm cường giả thần cảnh?
Có người mặt cười nhạt, ngày xưa bọn họ bị một trong mười chiến thần này đàn áp ngộp thở.
Nay đột nhiên thấy mười chiến thần, giật mình quá đi bọn họ nhớ lại thù hận ngày xưa, định ra tay.
Xem bộ dạng thì mười chiến thần bị nhốt trong chỗ nào đó, lúc này nhờ lực lượng Đinh Hạo độ kiếp đánh vỡ bình hướng bí ẩn mới thoát khốn.
Mười chiến thần có biết bây giờ thế giới bên ngoài đã biến đổi trời long đất lở gì không?
Rất nhanh mọi người trợn mắt há hốc mồm.
Ánh mắt Bắc vực Huyền Sương Chiến thần quét qua bốn phương tám hướng, mắt bắn ra tia sáng mở miệng nói:
- Đao Kiếm Thần Hoàng độ kiếp, những người không liên quan lập tức rời đi tránh cho quấy rầy độ kiếp, không được quan sát!
Bắc vực Huyền Sương Chiến thần nói xong mười chiến thần phát ra khí thế hùng hồn.
khí thế phát ra từ mười chiến thần không phải hơi thở cường giả thần cảnh ngày xưa mà là lực lượng tiên đạo pháp tắc vô cùng rực rỡ.
Lực lượng này như dời núi lấp biển, vô cùng vô tận, liên miên không dứt, như mười ngọn núi cổ cao không thể leo lên đứng sừng sững trong thiên địa.
Đây rõ ràng là hơi thở cường giả tiên đạo mới có.
Mười tồn tại chí cao ngày xưa bây giờ đều là cường giả tiên đạo cao giai.
Hơi thở của mỗi người cao hơn Đinh linh Phong cường giả tiên đạo đệ nhất Trung Thổ Thần Châu rất nhiều.
Dù là mấy cường giả tiên đạo có thực lực mạnh nhất trong đám người đều thấy nghẹt thở.
Hai trăm năm qua đi, mười người vẫn là tồn tại đủ để trấn áp thế giới này.
Thực lực của bọn họ vẫn không tha cho khiêu khích.
Có người khẽ thở dài:
- Cường giả rốt cuộc là cường giả, dù trăm năm không lộ mặt đó không phải bọn họ đã suy sụp mà là không muốn xuất hiện.
Muốn đè ép bọn họ là mơ tưởng viễn vông.
Đường tiên đạo không có cuối, với tư chất đám người xung quanh đều có thể thành tiên thì mười vị chí tôn ngày xưa toàn là nhân vật tuyệt đỉnh sao có thể tụt hậu?
Mọi người cùng thụt lùi.
Không ai dám cãi lại lời Bắc vực Huyền Sương Chiến thần nói.
cánh cửa ánh sáng trong không trung dần vụt tắt.
Mười chí tôn không nói gì thêm, tự chiếm một góc thiên địa ngồi xếp bằng trên hư không, phát ra lực lượng tiên đạo siêu cường đại tư bốn phía phong ấn phạm vi lôi vân kiếp hải màu hoàng kim ngàn dặm Đinh Hạo độ kiếp.
Mục Thiên Dưỡng trầm ngâm nói:
- Đúng vậy! Phong ấn thiên địa này tránh cho kiếp quang biển lôi chí cường như hủy diệt toát ra