Rất nhanh, rất nhiều đệ tử của Cực Kiếm các trên quảng trường đều nhanh chóng đi lên trước. Ô Lâm Lâm có thể kinh ngạc nhận ra, thực lực của những người này vô cùng mạnh. Rất nhiều người đều là yêu nghiệt siêu cấp ở cảnh giới bán bộ Tru Mệnh nhưng ai nấy đều cung kính, quan tâm, thậm chí là kính sợ Diệp Mộ Cẩn đang bị thương nặng nằm trên đất. Trong đó còn có mấy đệ tử nữ của Cực Kiếm các dường như tranh nhau cẩn thận lại đỡ Diệp Mộ Cẩn dậy.
Vừa đỡ dậy họ vừa cẩn thận hỏi: “Cô gái! Thanh kiếm ban nãy cô dùng là ai cho cô vậy?”
Đúng vậy! Họ nói chuyện rất lễ phép.
Ô Lâm Lâm trợn trừng mắt, vô cùng kinh ngạc, như gặp phải quỷ, không hiểu chuyện gì đang xảy ra?
Lẽ nào mấy thanh kiếm rác rưởi mà ban nãy Diệp Mộ Cẩn dùng để chắn lại đòn tấn công của trảo ấn của mình có lai lịch lớn lắm sao?
“Là… Là người đàn ông của tôi cho tôi!”, Diệp Mộ Cẩn cũng đờ người ra, có chút khó nói. Không phải là cô sợ mà là không hiểu tình hình hiện giờ là thế nào. Trước đó, mấy đệ tử này rất lạnh lùng, nhìn mình hay đám Ô Lâm Lâm như nhìn mấy con kiến. Nhưng lúc này thái độ lại quay ngoắt 360 độ, vì vậy Diệp Mộ Cẩn nhất thời thấy khó hiểu.
Nghe thấy Diệp Mộ Cẩn đáp lại như thế thì những đệ tử của Cực Kiếm các đều sáng mắt lên.
Họ vô cùng kích động!
Quả nhiên! Quả nhiên cô gái này là người của cậu chủ Tô Minh!
Chẳng trách mà mặc dù thực lực của cô gái này không phải quá cao nhưng lại xinh đẹp tuyệt trần. Người phụ nữ của cậu chủ Tô Minh tất nhiên phải rất đẹp rồi.
Rất nhiều đệ