Nhưng rồng đen không dự đoán được Diệp Bắc Minh lại thông minh đến thế.
Nó nhìn Diệp Bắc Minh một cái thật sâu: “Nhóc con, không thể không nói cậu rất thông minh, thật sự rất thông minh!”
“Cậu lại có thể đoán ra mục đích của tôi, cậu tên là gì?”
Giọng nói của anh vang lên: “Diệp Bắc Minh!”
“Được, Diệp Bắc Minh!”
Rồng đen gật đầu, ánh mắt vô cùng nghiêm túc: “Thời gian của tôi không còn nhiều lắm, không nói mấy lời vô nghĩa với cậu nữa!”
“Tôi chỉ còn sống được nhiều nhất là ba ngày, may mắn ông trời cho tôi một cơ hội, khiến Long tộc không đến mức bị diệt sạch!”
Diệp Bắc Minh nghi hoặc: “Có ý gì?”
Sắc mặt rồng đen vô cùng ảm đạm: “Đây là việc riêng của Long tộc, cậu chỉ cần đáp ứng tôi đưa một thứ này đến tay Long tộc hoàn hảo không tổn hao gì!”
Diệp Bắc Minh chần chờ: “Rốt cuộc là cái gì?”
Rồng đen hừ lạnh một tiếng: “Cậu chưa đồng ý, tôi sẽ không nói cho cậu”.
“Cậu hãy nghĩ cho kỹ, nếu cậu đồng ý, tôi sẽ cho cậu mười giọt máu!”
“Cậu có thể dùng nó để cứu mười người!”
Diệp Bắc Minh không hề chần chờ: “Được, tôi đồng ý với ông!”
“Không suy nghĩ một chút sao?”
Rồng đen cảm thấy rất bất ngờ, không nghĩ tới Diệp Bắc Minh lại thẳng thắn như thế.
“Không cần!”
Rồng đen cười to, vẻ mặt thưởng thức nhìn Diệp Bắc Minh: