Diệp Bắc Minh phát hiện năm đôi mắt ngập nước đang nhìn chằm chằm mình.
Anh nhìn về phía chủ nhân năm ánh mắt, khuôn mặt lập tức đỏ bừng: “Sư tỷ, các chị...”
Anh lập tức nhảy ra, chật vật lao ra khỏi phòng.
“Ha ha ha...”
Sau lưng truyền đến những tiếng cười duyên.
“Tiểu sư đệ, em chạy cái gì?”
“Lúc trước ở thiên trì tập võ, tất cả mọi người đều sảng khoái nhìn nhau, cũng đâu có thấy em e sợ?”
...
Diệp Bắc Minh chạy một mạch về đại điện.
Lãnh Nguyệt và Sát Chủ đã khôi phục, không ngờ cũng đều vừa đột phá cảnh giới!
Hai người đều tiến vào cảnh giới Thánh Chủ hậu kỳ.
Lãnh Nguyệt cười nói: “Minh Nhi, lực lượng của máu rồng quả nhiên cường đại!”
“Chẳng những khiến đan điền bị phá huỷ của chúng ta khôi phục, còn khiến thực lực của chúng ta tăng lên tới cảnh giới Thánh Chủ hậu kỳ!”
Diệp Bắc Minh cười nói: “Chúc mừng dì Nguyệt, chúc mừng Sát tiền bối!”
“Đúng rồi, Nhược Tuyết đâu?”
Anh vẫn chưa nhìn thấy Hạ Nhược Tuyết.
Sát Chủ nhìn Diệp Bắc Minh: “Nhược Tuyết có thể chất đặc biệt, không ngờ lại là thể Kiếm Tâm trong truyền thuyết!”
“Máu rồng ưu đãi cô ấy nhiều hơn chúng ta nhiều!”
“Cô ấy còn đang hấp thu lực lượng của máu rồng, Minh Nhi, tôi có một suy nghĩ thế này!”
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Sát tiền bối, bà nói đi!”
Sát Chủ cũng không khách khí: “Tôi muốn nhận Nhược