Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

“Chu Hoàng cũng đáng chết!”


trước sau

 Diệp Bắc Minh phát hiện năm đôi mắt ngập nước đang nhìn chằm chằm mình.  

 

Anh nhìn về phía chủ nhân năm ánh mắt, khuôn mặt lập tức đỏ bừng: “Sư tỷ, các chị...”  

 

Anh lập tức nhảy ra, chật vật lao ra khỏi phòng.  

 

“Ha ha ha...”  

 

Sau lưng truyền đến những tiếng cười duyên.  

 

“Tiểu sư đệ, em chạy cái gì?”  

 

“Lúc trước ở thiên trì tập võ, tất cả mọi người đều sảng khoái nhìn nhau, cũng đâu có thấy em e sợ?”  

 

...

Diệp Bắc Minh chạy một mạch về đại điện.  

 

Lãnh Nguyệt và Sát Chủ đã khôi phục, không ngờ cũng đều vừa đột phá cảnh giới!  

 

Hai người đều tiến vào cảnh giới Thánh Chủ hậu kỳ.  

 

Lãnh Nguyệt cười nói: “Minh Nhi, lực lượng của máu rồng quả nhiên cường đại!”  

 

“Chẳng những khiến đan điền bị phá huỷ của chúng ta khôi phục, còn khiến thực lực của chúng ta tăng lên tới cảnh giới Thánh Chủ hậu kỳ!”  

 

Diệp Bắc Minh cười nói: “Chúc mừng dì Nguyệt, chúc mừng Sát tiền bối!”  

 

“Đúng rồi, Nhược Tuyết đâu?”  

 

Anh vẫn chưa nhìn thấy Hạ Nhược Tuyết.  

 

Sát Chủ nhìn Diệp Bắc Minh: “Nhược Tuyết có thể chất đặc biệt, không ngờ lại là thể Kiếm Tâm trong truyền thuyết!”  

 

“Máu rồng ưu đãi cô ấy nhiều hơn chúng ta nhiều!”  

 

“Cô ấy còn đang hấp thu lực lượng của máu rồng, Minh Nhi, tôi có một suy nghĩ thế này!”  

 

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Sát tiền bối, bà nói đi!”  

 

Sát Chủ cũng không khách khí: “Tôi muốn nhận Nhược

Tuyết làm đệ tử, tự mình dạy cô ấy tu võ!”  

 

“Cậu có đồng ý không?”  

 

Diệp Bắc Minh cười nói: “Tôi đang cầu còn không được đây, chỉ cần Nhược Tuyết không phản đối, đương nhiên tôi sẽ không phản đối”.  

 

“Được!”  

 

Sát Chủ gật đầu, không nói gì nữa.  

 

Lãnh Nguyệt khó hiểu: “Minh Nhi, kế tiếp cháu có tính toán gì không?”  

 

Ánh mắt Diệp Bắc Minh ngưng tụ, lộ ra sát ý: “Chu Hiếu Thiên và Chu Hoàng vong ân bội nghĩa, cho dù bọn họ không giúp Thanh Huyền Tông, cháu cũng không sẽ nói gì!”  

 

“Nhưng bọn họ ngàn lần không nên âm thầm xuống tay đối phó với Thanh Huyền Tông!”  

 

“Cháu phải lấy lại mạng sống của Chu Hiếu Thiên!”  

 

“Chu Hoàng cũng đáng chết!”  

 

Anh nhìn về phía Lãnh Nguyệt và Sát Chủ: “Dì Nguyệt, Sát tiền bối, hãy theo cháu đến một nơi!”  

 

“Đi đâu?”  

 

Hai người có chút khó hiểu.  

 

Diệp Bắc Minh lạnh lùng cười: “Đi giết người!”  

Trong đại điện Ly Hỏa Tông.  

 

Ngoài một đám nhân vật cao cấp của Ly Hỏa Tông ra.  

 

Môn chủ Bạch Hổ Môn và giáo chủ Tiệt Thiên Giáo, cùng với một đám thái thượng trưởng lão đều ở đây!  

 

Sắc mặt mỗi người đều cực kỳ nghiêm trọng, đang kịch liệt thảo luận về một người!  

 

Diệp Bắc Minh!  

 

“Đám người Vương trưởng lão đã bị diệt hết, Lý Ngao trưởng lão của Bạch Hổ Môn cũng ngã xuống!”  


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện