Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

“Nhìn qua có vẻ rất trẻ!”


trước sau

 “Chu Hoàng tiểu thư đã đồng ý hôn sự của Dạ Thánh Quân công tử, Dạ Thánh Quân công tử sẽ tự ra tay giết Diệp Bắc Minh!”  

 

“Dạ Thánh Quân?”  

 

Ba người đều sửng sốt.  

 

Giáo chủ Tiệt Thiên Giáo đột nhiên phản ứng lại: “Chẳng lẽ là vị thiên tài tuyệt thế kia của nhà họ Dạ?”  

 

“Nghe nói chưa đến năm mươi tuổi đã là cảnh giới Thánh Chủ trung kỳ - Dạ Thánh Quân yêu nghiệt?”  

 

“Cái gì?”  

 

“Trời!”  

 

Đám người Ly Hỏa Tông, Bạch Hổ Môn, Tiệt Thiên Giáo nghe được lời này đều hít một hơi lạnh!  

 

Chưa đến năm mươi tuổi đã là cảnh giới Thánh Chủ trung kỳ?  

 

Đậu má đây là muốn nghịch thiên sao!  

 

“Không sai!”  

 

Chu Quốc Nghiệp ngạo nghễ gật đầu: “Rất nhanh thôi, Dạ Thánh Quân công tử sẽ trở thành con rể nhà họ Chu!”

Ánh mắt của mọi người co rút lại một chút.  

 

Hai gia tộc Thượng Cổ bắt tay, Diệp Bắc Minh còn sống như thế nào nữa?  

 

Giọng nói kiêu ngạo của Chu Quốc Nghiệp lại vang lên một lần nữa: “Tôi lại cho các ông biết một tin tức nữa, sư phụ của Dạ Thánh Quân công tử không phải người của Đại Lục Chân Võ!”  

 

“Không phải người của Đại Lục Chân Võ?”  

 

Mọi người sửng sốt. Chu Quốc Nghiệp phun ra một câu: “Ông ta đến từ Đại Lục Thượng Cổ!”  

 

Xung quanh hoàn toàn tĩnh mịch!  

 

Tất cả mọi người đều chấn động nhìn Chu Quốc Nghiệp!  

 

Ai nấy đều đỏ mặt tía tai, hô hấp như ngừng lại.  

 

Chu Quốc Nghiệp lạnh lùng nói: “Có sư phụ của Dạ Thánh Quân công tử trấn áp, các ông còn sợ hãi cái gì?”  

 

Bỗng nhiên, một giọng nói giống như truyền đến từ sâu trong địa ngục vang lên: “Bọn họ sợ hãi cũng phải thôi!”  

 

Lạnh như băng!  

 

Vô tình!  

 

Quanh quẩn trên không trong đại điện.  

 

Mấy trăm người trong đại điện không nhịn được run rẩy.  

 

Nghe giọng nói này ở gần còn có một loại cảm giác như đang đối diện với thần chết!  

 

“Ai?”  

 

Chu Quốc Nghiệp hét lên một câu theo bản năng, chợt nhận ra giọng nói này: “Diệp Bắc Minh?”  

 

Giọng nói của ông ta có chút run rẩy.  

 

“Hoá ra ông vẫn còn nhớ rõ tôi”.  

 

“Ken két” một tiếng, cánh cửa đại điện bị đẩy ra.  

 

Một thanh niên sắc mặt lạnh lùng, mang theo khí tức tử vong đi tới.  

Vào lúc nhìn thấy thanh niên kia, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh giống như chết!  

 

Con ngươi của Chu Quốc Nghiệp co rút lại: “Quả nhiên là cậu!”  

 

Mí mắt tông chủ Ly Hỏa Tông co giật: “Cậu ta chính là Diệp Bắc Minh?”  

 

Môn chủ Bạch Hổ Môn nhìn chằm chằm vào anh: “Nhìn qua có vẻ rất trẻ!”  

 

Đôi mắt giáo chủ Tiệt Thiên Giáo đỏ bừng, giọng nói khàn khàn: “Chính là cậu ta đã giết con tôi!”  

 

Diệp Bắc Minh nhìn lướt qua mọi người một cái: “Đều ở trong này sao, tôi cũng đỡ phải mất công đến từng nhà một!”  


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện