Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Gã ta thấy đáng thương thay cho Diệp Bắc Minh!


trước sau

“Đạm Đài Yêu Yêu sống ở gia tộc Đạm Đài rất tốt, cô ta thực sự rất ổn!”  

 

“Bây giờ cô ta đang trong quá trình rèn luyện, hơn nữa còn được lão tổ trong tộc đánh giá cao!”  

 

“Tôi xin thề bằng trái tim võ đạo, tôi không hề lừa anh!”  

 

Sau khi nói xong, Đạm Đài Lâm nhắm mắt.  

 

Cô ta thề bằng trái tim võ đạo, hoàn toàn là đang đánh cược!  

 

Quả nhiên.  

 

“Nếu cô dám lừa tôi, tôi sẽ khiến các người biết sống không bằng chết là thế nào!”   

 

“Khoảng thời gian tới, tôi sẽ đến gia tộc Đạm Đài thăm Tiểu Yêu tỷ tỷ!”  

 

Giọng nói lạnh băng vang lên.  

 

Đạm Đài Lâm không ngừng run rẩy.  

 

Xung quanh tĩnh lặng!  

 

Lúc này, giọng của Đạm Đài Trần vang lên bên tai: “Lâm tỷ, hắn đã đi rồi”.  

 

Khi Đạm Đài Lâm mở mắt, Diệp Bắc Minh đã biến mất.  

 

Đạm Đài Trần hơi lo lắng: “Lâm tỷ, nếu bị Diệp Bắc Minh phát hiện cô lừa hắn, liệu có…”  

 

Đôi mắt đẹp của Đạm Đài Lâm đầy tia máu: “Ai nói tôi lừa hắn?”  

 

“Những gì tôi nói đều là thật, Đạm Đài Yêu Yêu đúng là được lão tổ trong gia tộc đánh giá cao, có vấn đề gì sao?”  

 

“Một điều duy nhất khác là, Đạm Đài Yêu Yêu không chấp

nhận sự đánh giá cao của lão tổ!”  

 

Ánh mắt Đạm Đài Trần sợ hãi: “Lâm tỷ, nếu Diệp Bắc Minh biết được, chúng ta…”  

 

Đạm Đài Lâm cười: “Hắn không có cơ hội biết đâu”.  

 

“Hả?”  

 

Đạm Đài Trần ngẩn người.  

 

Đạm Đài Lâm cười lạnh lùng: “Cậu nhìn xung quanh đi!”  

 

“Xung quanh?”, Đạm Đài Trần hơi nghi hoặc.  

 

Nhưng vẫn nhìn ra xung quanh, gã ta kinh ngạc phát hiện, rất nhiều võ giả đang mau chóng rời khỏi nhà họ Chu.  

 

Còn có một bộ phận lớn võ giả đuổi theo về hướng Diệp Bắc Minh rời đi.  

 

Trong đó, không thiếu một vài lão quái vật thực lực cao thâm.  

 

Đạm Đài Trần ngẩn người: “Những người này… muốn ra tay với Diệp Bắc Minh?”  

 

Khóe miệng Đạm Đài Lâm nhếch lên ý cười dữ tợn: “Trong tay hắn có Kiếm Long Đồ, vừa nãy còn thi triển Tổ Long Pháp Tướng!”  

 

“Không đúng, là Song Long Pháp Tướng hiếm thấy trên đời”.  

Cô ta quay đầu âm lạnh nhìn Đạm Đài Trần: “Cậu cảm thấy người có thủ đoạn như vậy, đám lão quái vật đó có nỡ tha cho hắn không?”  

 

“Suýt!”  

 

Đạm Đài Trần sợ đến toàn thân run bắn.  

 

Gã ta thấy đáng thương thay cho Diệp Bắc Minh!  

 

Bị nhiều lão quái vật như vậy nhằm vào, không chết thì cũng lột mất lớp da!  

 

…  

 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện