Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

"Không ngờ là long hồn thật kìa!"


trước sau

 Đồng tử người phụ nữ khẽ nhúc nhích: "Lão tổ Đỉnh Phong, nếu có chuyện quan trọng xảy ra thì cứ nói, đừng ngại".  

 

Chất giọng đầy oai vệ của Chu Đỉnh Phong cất lên: "Nói đi".  

 

Người đàn ông hít sâu một hơi: "Phù! Lão tổ, đã phát hiện một long hồn ở Trụy Long cốc ạ!"

"Hiện giờ, các gia tộc thượng cổ có tiếng cũng như các tông môn đứng đầu đang ráo riết kéo nhau đến Trụy Long cốc!"  

 

Trong thoáng chốc, bầu không khí trong đại điện yên lặng như tờ.  

 

Tất cả mọi người đều biến sắc.  

 

Người phụ nữ kích động đứng bật dậy: "Dung Nhi, long hồn kìa!"  

 

"Cơ hội của con đã tới rồi, mau, đến Trụy Long cốc thôi!"  

 

...  

 

Ngày hôm nay, tất cả các gia tộc thượng cổ tiếng tăm lừng lẫy đều rục rịch vì tin tức.  

 

Sau khi biết một mảnh long hồn xuất hiện tại Trụy Long cốc, các tông môn và thế lực đứng đầu ồ ạt tập trung tại đây.  

 

Thậm chí, ngay cả những người ở Thanh Huyền Tông khi nghe nói Diệp Bắc Minh đang ở Trụy Long cốc.  

 

Các sư tỷ của Diệp Bắc Minh cũng ráo riết chạy đến!  

 

...  

 

Giờ phút này.  

 

Sâu trong Trụy Long cốc, dòng máu toàn thân Diệp Bắc Minh gần như sôi trào.  

 

Anh cầm kiếm Đoạn Long trên tay, ngẩng đầu nhìn ảo ảnh long hồn đang lơ lửng giữa không trung.  

 

"Phụt!"  

 

Anh phun một ngụm máu tươi: "Long hồn này mạnh thật, đánh những một ngàn bảy trăm chín mươi tám hiệp".  

 

"Tức là đánh tận sáu tiếng liền, thế mà

nó vẫn chưa chịu đầu hàng là sao?!"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cất lời: "Cậu tưởng long hồn giống thú hồn hả?"  

 

"Rồng là thần thú, làm gì có chuyện đầu hàng một cách dễ dàng như thế".  

 

"Nhóc con, nhanh lên, có người tới kìa!"  

 

...  

 

Cùng lúc đó.  

 

Ở bên ngoài Trụy Long cốc, nhà họ Đỗ là thế lực đầu tiên chạy đến hiện trường.  

 

Bọn họ bàng hoàng trông ra khoảng trời vời vợi nằm sâu trong Trụy Long cốc.  

 

Ở đó, một con huyết long đang gầm thét giữa bầu trời đêm.  

 

Bên cạnh đó còn có một bóng người không thấy rõ mặt mũi, kẻ đó đang cầm một thanh kiếm đen chiến đấu với huyết long.  

 

"Không ngờ là long hồn thật kìa!"  

 

Khuôn mặt đầy nếp nhăn của Đỗ Kiêu đỏ bừng, đây là lần đầu tiên trong đời lão ta kích động đến như vậy.  

 

Đồng tử đục ngầu của lão ta co rụt, Đỗ Kiêu nhìn về phía các thành viên của Võ Đạo Minh: "Tôn Kiếm Khung, người của Võ Đạo Minh các cậu ở đây suốt từ nãy đến giờ, cậu mau nói cho chúng tôi biết chuyện gì đã xảy ra đi!"  

"Tiền bối Đỗ Kiêu?"  

 

Tôn Kiếm Khung nhận ra ông lão này.  

 

Đây là một trong những vị lão tổ với tu vi cảnh giới Thần Chủ của nhà họ Đỗ!  

 

Ông ta cảm nhận được sức ép lớn khủng khiếp đang đè nặng trên vai mình: "Chúng tôi cũng không biết nữa, anh Diệp đuổi chúng tôi ra khỏi Trụy Long cốc".  

 

"Chúng tôi vừa định đi về thì bên trong đã như vậy rồi".  

 

Những người tại đây tái mặt.  


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện