Con gấu lập tức nổ tung, hóa thành một bãi máu!
Tần Hồng Tụ bị dư uy lan đến, cũng phun ra một ngụm máu, thê thảm nằm trên mặt đất: “Ông!”
“Giang Thái Hư, ông dám ra tay với tôi, thật sự không sợ nhà họ Giang bị diệt sao?”
Đôi mắt Giang Thái Hư đỏ lên: “Cô nhóc, cô giả mạo thành người của nhà họ Tần Đại Lục Thượng Cổ mới bị diệt tộc thật đấy!”
Vèo!
Giang Thái Hư đạp một cái vỡ mặt đất, đánh về phía Tần Hồng Tụ!
Tần Hồng Tụ cảm nhận được cái chết đang uy hiếp, vừa muốn ra tay ngăn cản.
Ầm!
Nhưng cô ta lại bị đánh bay ra ngoài, cả người đầm đìa máu tươi!
Đôi mắt Giang Thái Hư đỏ bừng nhìn Tần Hồng Tụ: “Cô nhóc, vì sao cô lại phải đến nhúng tay vào chuyện này?”
“Hôm nay lão phu sẽ tiễn cô đi!”
Ông ta lại nhìn về phía Hạ Nhược Tuyết và Tiêu Nhã Phi: “Xem ra Diệp Bắc Minh đã chạy rồi, lão phu đã không còn kiên nhẫn nữa!”
“Còn có mấy người nữa, cũng đi cùng với cô ta đi!”
Nói xong, trong tay ông ta hiện ra một thanh kiếm thần!
Một kiếm đâm về phía Hạ Nhược Tuyết và Tiêu Nhã Phi!
“Nhã Phi!”
Tiêu Dung Phi