Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

"Đây là không chết không thôi!"


trước sau

 

 Cùng lúc đó, Tinh Thần Lâu.  

 

"Phong tỏa Tinh Thần Lâu, ai cũng không được phép rời đi!"  

 

Một người đàn ông trung niên mặt chữ quốc người, sắc mặt nghiêm túc đi tới: "Tiêu, con làm sao vậy?"  

 

Người này chính là chủ nhân của Thương Khung cung, sư phụ của Lâm Tiêu!  

 

Lục Đằng!  

 

"Bố..."  

 

Lâm Tiêu vừa muốn mở miệng.  

 

Lục Đằng liếc mắt qua.  

 

Lâm Tiêu lập tức đổi giọng: "Sư phụ..."  

 

Sắc mặt lão già bên cạnh vô cùng nghiêm túc: "Cung chủ, gân mạch toàn thân vỡ vụn, đan điền bị hao tổn".  

 

Ông ta chậm rãi lắc đầu: "Phế đi rồi..."  

 

Nghe thấy lời này, Lâm Tiêu tuyệt vọng gào thét: "Không!"  

 

Hai mắt hắn ta tối sầm lại, hoàn toàn ngất đi.  

 

Đôi mắt Lục Đằng đỏ bừng, vô cùng đau lòng: "Tiêu Nhi, con yên tâm, vi sư..."  

 

Giọng nói của ông ta cũng run rẩy: "Vi sư nhất định sẽ báo thù cho con!"  

 

Ầm!  

 

Một khí thế cực kỳ khủng bố quét ra ngoài!  

 

Phụt!  

 

Những võ giả có thực lực yếu kém phun ra một ngụm máu tươi.  

 

Bịch bịch! Bịch bịch!  

 

Những người tu võ khác cũng không nhịn được quỳ trên mặt đất.  

 

Chỉ có một số ít người liên tục lui lại, vẻ mặt rung động nhìn Lục Đằng: "Cảnh giới Thần Chủ đỉnh phong? Chỉ thiếu chút nữa sẽ có thể trở thành Thần Đế!"  

 

Lục Đằng chuyển ánh mắt, rơi lên

trên người Nhan Như Ngọc: "Cô Nhan, cô biết người kia, rốt cuộc cậu ta là ai?"  

 

Hàn ý lạnh lẽo khóa chặt hai người.  

 

Nhan Như Ngọc lạnh lùng nói: "Lục cung chủ, ông đang uy hiếp tôi sao?"  

 

Lục Đằng cười lạnh: "Uy hiếp? Không tính là thế".  

 

"Việc này xảy ra bởi vì cô Nhan, tôi chỉ hỏi tên của người kia, không tính là quá đáng chứ?"  

 

Ánh mắt Nhan Như Ngọc lấp lóe: “Ha ha, tôi sẽ tìm một chút phiền phức cho ông, ai bảo ông dám bắt nạt tôi!”  

 

Cô ta nở nụ cười xinh đẹp, phun ra một cái tên: "Diệp Bắc Minh!"  

 

Sau đó quay người đi ra khỏi Tinh Thần Lâu.  

 

"Diệp Bắc Minh?"  

 

"A, là cậu ta!"  

 

Mọi người ở đây đều hít sâu một hơi.  

Toàn bộ Tinh Thần Lâu đều chấn động.  

 

 

Ba chữ Diệp Bắc Minh này, ai mà không biết, ai mà không hiểu?  

 

 

"Chẳng lẽ là Diệp Bắc Minh đến từ đất liền?"  

 

 

"Đại trưởng lão Ngụy Trường Không của Thương Khung cung đã chết dưới tay cậu ta, bây giờ cậu ta lại phế bỏ Lâm Tiêu..."  

 

 

"Đây là không chết không thôi!"  

 

 

Lão già bên cạnh tiến lên: "Cung chủ, bốn gia tộc Thượng Cổ là nhà họ Lăng, nhà họ Dạ, nhà họ Giang, nhà họ Ngạo đều bị diệt dưới tay người này!"  

 

 

Lục Đằng cúi đầu nhìn thoáng qua Lâm Tiêu: "Tiêu Nhi đã được Vô Tướng thần cung chọn trúng, sẽ lập tức đến Đại Lục Thượng Cổ..."  


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện