“Thiên Ma Tộc?”
Diệp Bắc Minh chấn động.
Ánh mắt Diệp Thanh Lam vô cùng nghiêm túc: “Minh nhi, mẹ cho con chuẩn bị nhiều như thế là để con có thể chấp nhận được thân phận của mình”.
“Nói thế tức là con đã biết được thân thế của mình rồi phải không?”
Diệp Bắc Minh nghiêm túc gật đầu: “Trong cơ thể con có nửa dòng máu Ma tộc, có lẽ cha con chính là Tề Thiên Ma Tôn?”
“Ông ấy đến từ Thiên Ma Tộc ư?”
Diệp Thanh Lam gật đầu: “Đúng vậy, cha con chính là Thánh Tử Thiên Ma Tộc, sau khi Ma Hoàng ngã xuống thì ông ấy nhận nhiệm vụ trở thành Ma Hoàng mới!”
“Lại bị người trong tộc đuổi giết, bây giờ…”
Hơi thở Diệp Bắc Minh trở nên dồn dập: “Bây giờ thì sao?”
Diệp Thanh Lam nhìn dáng vẻ lo lắng của Diệp Bắc Minh.
Tim bỗng nhiên hẫng một nhịp: “Với tính cách của Minh nhi, nếu biết tung tích của cha nó, e là…”
“Minh nhi, con đừng trách mẹ!”
Mỉm cười nói: “Minh nhi cứ yên tâm, cha con đang ở một nơi rất an toàn”.
“Thiên Ma Tộc vẫn lùng sục tung tích của ông ấy, nên mẹ không thể nói cho con biết”.
“Nhỡ đâu kẻ nào đó biết được tung tích của cha con thì sẽ không phải là chuyện tốt lành gì”.
Diệp Bắc Minh thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Nói thế tức là, bố con thật sự vẫn đang an toàn ư?”
Đôi mắt Diệp Thanh Lam có chút né tránh, gật đầu: “Ừm”.
Diệp Bắc Minh im lặng một lát, tiếp tục hỏi: “Mẹ, chuyện nhà họ Diệp thượng cổ rốt cuộc là sao?”
Diệp Thanh Lam lại một lần nữa ngẩng đầu lên: “Nhà họ Diệp thượng cổ từng là gia tộc hàng đầu ở thế giới Chân Võ, sau đó lại vì nguyên nhân nào đó mà lụn bại”.
“Nhà họ Diệp trên đỉnh Côn