Chương có nội dung bằng hình ảnh
Bốn chữ “Hiện ra nguyên hình” này, làm cho quan giám sát cảm giác đẳng cấp của mình trong nháy mắt giảm xuống 100 tầng.
Nhưng câu phía sau lại khiến tâm trạng của nó chuyển biến tốt đẹp thật vi diệu.
“Đương nhiên, sự vật loài người không biết có rất nhiều trên cõi đời này, không phải ư?” quan giám sát đáp.
“Ngoại hình nhân cách hoá thật sự chỉ tiện cho công việc à?” Bạch Ấu Vi liếc về phía hồng trà và điểm tâm trên bàn tròn nhỏ, thản nhiên hỏi nó, “Uống trà chiều cũng để thuận tiện làm việc?”
“Đây là thú vui nho nhỏ của tại hạ.” nó một lần nữa trở về chỗ ngồi, đùi phải nhếch lên, hai cái chân vừa cao vừa gầy vắt chéo lên nhau, phảng phất hai cây mía sắp gãy.
“Hành động dứt khoát giống như con người trong thế giới loài người có thể trợ giúp ta nắm giữ chính xác các phản ứng và biến hóa của con người trong trò chơi.” nó nhẹ nhàng hớp một ngụm trà, tư thế ưu nhã mỉm cười, “Một tách trà, một ít điểm tâm nhỏ có thể tạo nên bầu không khí ấm áp, thanh thản, để cho mọi người cảm thụ được tâm hồn an lành và sự ấm áp của gia đình, do đó hóa giải mệt nhọc của một ngày. Điều này rất kỳ diệu, không phải sao?”
Bạch Ấu Vi nói: “Trà chiều cần có nhiều người cùng uống mới càng thêm kỳ diệu, mi muốn thử một chút không?”
“…” Thẩm Mặc cuối cùng không nhịn được nắm bả vai của cô nói, “Đừng gây chuyện.”
Bạch Ấu Vi nho nhỏ đáp lại anh: “Ngộ nhỡ nó thật sự đồng ý thì sao?”
Quan giám sát cười, “Đáng tiếc a, thời gian trà chiều luôn ngắn ngủi.”
Nó dùng khăn ăn nhè nhẹ lau sạch khóe miệng, sau đó đứng lên, sửa sang lại cái nơ màu vàng nhạt của mình. Khi động tác kết thúc, toàn bộ bàn tròn nhỏ kể cả trà cụ, điểm tâm sau lưng biến mất, như trò ma thuật khó nhất.
“Tiểu thư đáng yêu.” Trong giọng nói quan giám sát chứa đựng sự khinh miệt từ trên cao nhìn xuống, lại có vẻ kẹp thêm vài phần chân thành, “Nếu như cô còn sống rời khỏi buổi tụ tập, tương lai có lẽ chúng ta có cơ hội cùng nhau nếm thử chút trà trưa.”
Bạch Ấu Vi “Ah” một tiếng, vẻ mặt không đổi tiếp tục hỏi: “Cho nên mi không chỉ giám sát một trò chơi này, ở những nơi khác cũng có trò chơi của mi? Nếu như đồng thời có hai trò chơi trở lên bị kích hoạt, mi sẽ đi bên nào? Mi có người giúp đỡ không?”
Quan giám sát: “…”
Bạch Ấu Vi buông tay: “Nếu như mi cảm thấy tôi đang bẫy lời nói của mi, vậy coi như tôi chưa từng hỏi.”
Quan giám sát thản nhiên liếc nhìn cô một cái, sau đó ánh mắt nhìn phía xa xa, vô cùng lạnh lẽo cô quạnh, không để