Mạc Hân Hy xoa đầu bọn trẻ nói: “Ba đứa thật là có lòng, bố mẹ rất cảm động, mẹ nghĩ Nhị Bảo chắc chắn cũng rất cảm động, có phải không Nhị Bảo?”
Mạc Vũ Lý đứng ở phía sau cô, sau khi nhìn thấy cảnh tượng trong lòng, mắt đã đong đầy nước.
Cậu bé từng rất hâm mộ Lục Minh Húc vì có nhiều anh chị em như vậy, cho dù là ăn cơm, đi học hay là tắm rửa, đi ngủ đều có người ở bên cạnh, không khí vô cùng náo nhiệt.
Bảy năm vừa qua, rất nhiều lúc cậu bé phải ở cùng với bảo mẫu, những chuyện buồn vui đều không biết chia sẻ với ai.
Bây giờ thì tốt rồi, cuối cùng cậu bé cũng đạt được ước mơ, tìm thấy bố mẹ ruột của mình.
Trong nhà bố mẹ ruột còn có nhiều anh chị em như vậy.
Ba anh em Lục Minh Húc nhìn thấy Nhị Bảo ngây người ra như vậy vội vàng đi tới kéo tay cậu bé.
Lục Minh Húc thân là anh cả, nghĩ tới những chuyện mình từng làm với em trai lại có chút áy náy.
“Chuyện đó, Nhị Bảo, hôm nay anh chính thức xin lỗi em.
Chuyện lúc trước đều là hiểu lầm thôi, lúc đó anh không biết em là em trai anh.”
Nói rồi, Lục Minh Húc làm ra vẻ người lớn, võ vỗ bả vai Mạc Vũ Lý: “Em yên tâm, sau này có anh ở đây, sẽ không có ai dám bắt nạt em”
Lục Tấn Khang ở bên cạnh thấy vậy cũng vội nói: “Anh hai, yên tâm đi, sau này anh em chúng ta đoàn kết, ở trường học không có ai dám bắt nạt chúng ta đâu, bởi vì chúng ta có chín người lận!”
Mạc Vũ Lý bị chọc cười, gật gật đầu, trong lòng vô cùng hạnh phúc.
nói: “Đúng, sau này ở trường sẽ không có ai dám bắt nạt chúng ta nữa, anh em chúng ta có tổng cộng chín người.”
Vũ Tuấn nhìn bọn họ, khuôn mặt nhỏ cũng lộ ra vẻ tươi cười: “Anh cả, trường chúng ta là để học, không phải để đánh nhau”
Lục Minh Húc liếc mắt nhìn Vũ Tuấn một cái: “Em thì hiểu cái gì,