Cô cũng là một người mẹ, nếu như là cô, tuyệt đối sẽ không để cho con gái mới ba tuổi đi nhà khác qua đêm.
Lục Khải Vũ lúc này đang ngồi ở trên giường, giúp cô bóp chân!
Nghe lời cô nói thì bất đắc dĩ thở dài: “Mẹ của Đào nhỏ là y tá trưởng của bệnh viện Đông Tân, bình thường bề bộn nhiều việc.
Bố của con bé mỗi ngày đi theo bác sĩ Tôn xem bệnh bốc thuốc, tất cả mọi chuyện của y quán Tôn thị đều do anh ta phụ trách.
Từ sau khi Tứ bảo.
đến, Đào nhỏ liền ngày nào cũng dán theo nó, ban đêm đều sẽ ngủ cùng một phòng với Tứ bảo.”
“Ngủ cùng một phòng với Tứ bảo? Như vậy không được hay cho lắm đâu! Tứ bảo dù sao cũng là một đứa bé trai, cái này nếu như ban đêm không cẩn thận đem Đào nhỏ đá xuống dưới giường thì làm sao bây giờ?
Trong lòng Mạc Hân Hy có chút khó chịu, con của cô là đi học y, làm sao lại biến thành bảo mẫu rồi.
Lục Khải Vũ nhịn không được bật cười: “Vợ yêu, em nghĩ nhiêu quá rồi.
Đào nhỏ có giường nhỏ của mình, con bé cùng Tứ bảo là tách ra ngủ.”
“Đám nhóc con kia bây giờ đang làm gì? Làm sao yên lặng như vậy?” Mạc Hân Hy từ trên giường ngồi dậy.
“Không có chuyện gì đâu, lúc anh vào, mấy tên nhóc kia đang vây quanh Đào nhỏ chơi đó! Trong nhà đột nhiên có thêm một em gái mới đáng yêu, bọn nó còn rất thích đấy chứ!”
Chỉ là, tiếng nói của Lục Khải Vũ vừa dứt, bên ngoài liền truyền đến một tiếng vang thật lớn.
Cái vả mặt này cũng quá nhanh rồi nhỉ! Anh nhanh chóng chạy ra ngoài, Mạc Hân Hy cũng chạy theo ra ngoài.
Sau đó, bọn họ liền thấy giàn trông hoa ở phòng ăn ngã trên mặt đất, phía trên là gốm sứ bình hoa bị ngã vỡ nát.
Tứ bảo ôm Đào nhỏ ngồi trên sô pha, vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía phòng ăn.
Mà