Mạc Hân Hy nhìn thoáng qua mẹ Lục và Lư Giai Y đang há hốc mồm, sau đó lại quay sang Lục Khải Vũ: “Chủ tịch Lục, tôi là ai không quan trọng, điều quan trọng là trước hết phải tìm ra sự thật về chiếc vòng cổ của cô Lư.”
Sau khi nghe thấy cô nói như vậy, những người xung quanh mới chợt nhớ ra là còn có chuyện như thế này. Thế là bọn họ lại bắt đầu bàn tán.
“Nhà thiết kế Lam Hiểu rất giàu có và nổi tiếng. Sao cô ấy có thể lừa chiếc vòng cổ của cô Lư được chứ? Chiếc vòng cổ đó chỉ đáng giá mấy nghìn đồng mà thôi.”
“Đúng vậy, người ta chỉ cần vẽ đại một bản mẫu thì ai ai cũng muốn có được, thích gì cũng có thể mua bất cứ lúc nào. Không đáng vì một chiếc vòng cổ mà hủy hoại cả danh tiếng của mình.”
“Tôi hiểu rồi, rõ ràng là Lư Giai Y ghen tị vì cô ấy và Chủ tịch Lục quá thân thiết, nên mới cố tình tìm cớ để vu oan, khiến cô ấy khó xử.”
“Đúng, chính là như vậy, đừng có lầm mà cảm thấy Lư Giai Y xinh đẹp như hoa, hiền lành nhân hậu, tôi nghe nói mấy video và ảnh chụp tình nguyện đều được sắp đặt từ trước cả đấy.”
“Thật sao, cô nghe ai nói vậy thế?”
“Gia đình chúng tôi có một người thân làm việc trong viện dưỡng lão, người đó nói rằng mỗi lần Lư Giai Y đến đều chỉ chụp vài bức ảnh rồi rời đi. Khi đi còn rửa tay và lau giày bằng thuốc khử trùng, rất chán ghét những người già đó.”
“Giả tạo như vậy cơ á! Chang trách Chủ tịch Lục lại ghét cô ta. Nếu tôi là Chủ tịch Lục thì tôi cũng sẽ chọn nhà thiết kế Lam Hiểu. Mặc dù nhà thiết kế Lam Hiểu xuất thân từ nông thôn nhưng lần nào cô ấy cũng hào phóng đón nhận, rất chân thành, không hề giả tạo, tôi thích như vậy.”
“Tôi đã đọc bài báo về nhà thiết kế Lam Hiểu rồi, trên đó nói rằng trước đây cô ấy vừa học vừa đi làm bán thời gian, vì muốn tìm cảm hứng thiết kế cũng như nắm bắt được khái niệm và đặc điểm thiết kế của các vùng miền khác nhau, cô ấy đã làm hướng dẫn viên du lịch miễn phí cho các công ty du lịch, mượn cơ hội này để quan sát đặc sắc dân tộc của các làng quê khác nhau. Vì thế, các thiết kế của cô ấy đều tràn đầy sức sống và cảm xúc, rất dễ chạm vào lòng người.”
Tiếng bàn tán xung quanh khiến sắc mặt Lư Giai Y hết trắng lại chuyển sang xanh.
Mạc Hân Hy nâng cao tông giọng, nói với thái độ kiên định: “Chủ tịch Lục, tôi nghĩ vẫn nên gọi cảnh sát thì hơn.”
Đại khái Vương Tự Đình cũng đã hiểu được từ đầu đến cuối câu chuyện, anh ấy cũng nói theo: “Đúng, đúng, gọi cảnh sát đi, để cảnh sát đến xử lý. Sao nhà thiết kế Lam Hiểu có thể để ý chiếc vòng cổ cũ nát của cô ta được chứ.”
Lúc này mẹ Lục mới lấy lại tinh thần từ sau cú sốc: “Hóa ra cô là Lam Hiểu? Vậy tại sao cô lại muốn đến làm đầu bếp bánh ngọt cho nhà họ Lục chúng tôi?”
“Trải nghiệm cuộc sống! Tìm cảm hứng.” Mạc Hân Hy trả lời một cách ngắn gọn.
Nói xong, cô lấy điện thoại di động ra và gọi cho đồn cảnh sát: “A lô, đây là Khách sạn Nguyệt Tú, cô Lư Giai Y bị mất một chiếc vòng cổ phiên bản giới hạn của Sofny, phiền các anh hãy cử người đến đây để điều tra.”
Nói xong, cô còn cố ý liếc nhìn Lư Giai Y, Lư Giai Y cắn môi, bàn tay nắm chặt lại.
Rất nhanh sau đó, cảnh sát đã đến.
Sau khi hỏi thăm đơn giản, cần phải kiểm tra camera của khách sạn.
“Rõ ràng thứ mà cô ta trả lại cho tôi chỉ là một sợi dây chuyền giả, các người không bắt cô ta, tại sao lại kiểm tra camera chứ?” Lư Giai Y ngăn cản cảnh sát.
Mẹ Lục kéo cô ta sang một bên:
“Cháu có gì mà phải sợ chứ? Cứ để cho cảnh sát kiểm tra camera, bày chứng cứ ra trước mặt cô ta, xem cô ta còn nguy biện được không.”
Rất nhanh sau đó, camera của khách sạn đã được trích xuất ra, nhưng camera chỉ quay được cảnh Mạc Hân Hy trả lại sợi dây chuyền và Lư Giai Y đeo sợi dây chuyền lên trên cổ, trong đó có một đoạn cả màn hình đều đen.
“Chuyện gì đây?” Lục Khải Vũ lạnh lùng hỏi quản lý khách sạn.
Quản lý toát mồ hôi: “Chuyện này… chuyện này… Tôi sẽ kiểm tra ngay.”
Không bao lâu sau đã có kết quả kiểm tra: “Hacker đã tấn công thiết bị giám sát của khách sạn và xóa đoạn video này.”
“Hacker?” Lục Khải Vũ cảm thấy kinh ngạc, anh đã bỏ ra một số tiền lớn để thuê chuyên gia IT về xây dựng mạng lưới của tập đoàn nhà họ Lục, hacker bình thường hoàn toàn không thể tấn công được.
Lư Giai Y thở phào nhẹ nhõm, xem ra anh cả làm việc cũng rất đáng tin cậy, mới vậy mà đã tìm được người đột nhập vào hệ thống camera giám sát của tập đoàn nhà họ Lục, sau đó xóa đoạn video vô cùng bất lợi cho cô ta.
Trong chiếc ô tô màu đen ở bãi đậu xe bên ngoài khách sạn, gương mặt nhỏ của Mạc Minh Húc hiện lên vẻ lạnh lùng, cậu bé nhanh chóng