Đúng vậy, cô ta thực sự là có bạn trai, nhưng người bạn trai đó là một shipper bình thường, bọn họ đã lớn lên cùng nhau, là yêu nhau thời thơ ấu.
Bọn họ chỉ là xuất thân từ những gia đình bình thường, thực sự rất khó để có được chỗ đứng ở Hà Thành.
Sau khi tốt nghiệp đại học, Hồng Vi đã nổi như cồn vì có vóc dáng, ngoại hình và giọng hát tuyệt mỹ, sau đó, các đồng nghiệp khuyến khích cô tham gia chương trình tài năng của Công ty truyền thông Nguyệt Tú Media, và cô đã may mắn được bộc lộ tài năng.
May mắn thay, cô ta lại được cậu hai nhà họ Lục đánh giá cao.
Tuy nhiên, nội bộ Công ty truyền thông Nguyệt Tú Media đấm đá nhau, hoạt động ngầm bắt đầu khởi động, nếu không có sự hậu thuẫn vững chắc, cô ta chẳng thể nào vượt lên được.
Vì vậy, cô ta bắt đầu tiếp cận Cậu hai nhà họ Lục mà không nói cho bạn trai biết.
Cô ta đặt ra thời gian cho bản thân, chỉ cần một năm tiết kiệm đủ tiền sẽ mua một căn nhà ở Hà Thành, sau khi ổn định cuộc sống, cô ta sẽ kết hôn với bạn trai, sau đó chia tay sân khấu ca nhạc, đi đến một nơi an cư lạc nghiệp, mở lớp dạy kèm nghệ thuật, và có một cuộc sống bình dị.
Chỉ là cô ta không ngờ chỉ sau vài tháng đã bị phát hiện.
“Bạn trai?” Lục Khải Vũ nhưởng mày, bất giác liếc nhìn em trai mình.
Cậu hai nhà họ Lục vẻ mặt kinh ngạc: “Cô, cô có bạn trai sao?”
“Đúng vậy, chúng tôi đã yêu nhau từ thời trung học, được gần tám năm. Nước mắt Hồng Vi trào ra.
“Vậy thì cô, tôi?” Cậu hai nhà họ Lục nắm lấy tóc cô ta, có chút khó tiếp nhận sự thật.
“Gọi cho bạn trai của cô. Tôi muốn xác nhận những gì cô đã nói.” Lục Khải Vũ lạnh lùng nói.
Hồng Vi lập tức quỳ trên mặt đất, khóc lóc van xin: “Không được, chủ tịch Lục, em xin anh đừng gọi, nếu anh ấy biết chắc chắn sẽ chia tay với em.”
Lúc này, cậu hai nhà họ Lục đang trên đà suy sụp, anh ta kéo Hồng Vi dậy: “Cô đã có bạn trai, tại sao lại muốn tiếp cận tôi?”
Hồng Vi vẻ mặt rầu rĩ nhìn anh ta: “Cậu hai, cậu sinh ra đã ngậm thìa vàng, từ nhỏ đã không thiếu thứ gì, không thể hiểu được nỗi niềm của những người bình thường như chúng tôi. Chúng tôi muốn trụ vững ở