Mạc Hân Hy bị anh đột nhiên ôm hôn, có chút xấu hổ đỏ mặt đẩy anh ra”
“Mau đi làm đi! Tự em quay về bàn bạc với Bạch Vĩ Hạo là được rồi.”
Lục Khải Vũ nằm tay cô và trực tiếp kéo cô đến phía trước xe của anh, tài xế Mãnh đã nhìn thấy liền mở cửa xe cho họ.
Có vẻ như chủ tịch Lục thực sự rất yêu nhà thiết kế Lam, ở nơi công cộng vẫn ôm ấp vô tư, vợ vợ chồng chồng, điều này khiến cho một ông Mãnh đã làm tài xế cho Lục Khải Vũ phải một lần nữa làm mới lại sự hiểu biết của mình”
“Bây giờ đã gần mười giờ, anh không đến công ty sao? Đừng tưởng rằng tắt âm đi thì em không nghe thấy. Vừa rồi điện thoại của anh reo lên mấy lần.”
Nói xong, Mạc Hân Hy lấy điện thoại di động từ trong túi của anh ra, quả nhiên hiện lên trên đó có năm cuộc gọi nhỡ. Tất cả là từ trợ lý Lâu Văn
Vũ của anh gọi tới”
“Nhìn xem! Công ty hẳn là có việc gấp, Văn Vũ bây giờ có lẽ sắp phát điên rồi.” Mạc Hân Hy cầm điện thoại di động lên, trách cứ.
Lục Khải Vũ cầm lấy điện thoại di động trên tay bỏ vào túi, bóp mũi cô: “Không giấu được em cái gì, sao lại thông minh như vậy!”
“Anh thả em ở bên đường, mau về đi!” Mạc Hân Hy nói, chỉ vào biển báo dừng xe buýt bên đường, không muốn cản trở công việc của anh.
Lục Khải Vũ ôm cô vào lòng: “Không cần, chuyện không cần gì gấp, trước tiên anh sẽ đưa em đến trang trí nội thất Nguyệt Tú, dù sao quay về cũng không muộn, ngược lại còn tiện đường.”
Nhìn thấy vẻ mặt kiên định của anh, Mạc Hân Hy không nỡ từ chối, đành phải nghe theo lời anh.
Quay lại trang trí nội thất Nguyệt Tú, Mai Huyền My đã hoàn thành thủ tục từ chức ở bộ phận nhân sự và chuẩn bị rời đi.
Phan Lê Tư chế nhạo và chặn đường cô ta lại: “Sao vậy, vừa mới nịnh bợ được tổng giám sát Lam đã bị cô ta xa thải rồi sao?”
Mai Huyền My không nói gì, cúi đầu tránh cô ta, nhưng lại bị cô ta ngăn lại”
“Mai Huyền My,