9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Hữu Sinh Quả Thật Không Phải Là Con Trai Của Các Người


trước sau

Cô ta sợ hãi không dám động đậy, sau đó, sau khi Phạm Ngô Tam bình tĩnh lại thì lên kế hoạch giấu xác Thúy Hoa, đợi sau khi Lục Khải Vũ đưa tiền cho gã ta, thì dẫn theo cô ta cao chạy xa bay.

Hơn nữa còn hứa sau này sẽ đối xử tốt với cô ta, vì để muốn cô ta chết tâm đi theo mình, Phạm Ngô Tam đè cô ta ra ghế sô pha cưỡng hiếp cô ta.

Cô ta không dám phản kháng, nhưng khi nghĩ đến Lục Khải Vũ thì lại không cam tâm. Vì vậy, nhân lúc Phạm Ngô Tam cao hứng, cô ta đã nghĩ ra kế hoạch đổ tội này, như vậy bọn họ còn được tiền bồi thường.

Nhưng cũng vì bọn họ không có văn hóa, không biết sau khi chết hai tiếng sẽ sinh ra vết hoen tử thi, không biết cảnh sát có thể thông qua khám nghiệm tử thi mà xác định được thời gian tử vong chính xác.

Tây Doanh càng nghĩ càng sợ hãi, “rầm” một tiếng, quỹ xuống trước mặt Lục Khải Vũ: “Chủ tịch Lục, tôi biết anh giàu có, quen biết nhiều người. Thủy Hoa là do Phạm Ngô Tam giết, khi tôi đến nhà gã ta thì Thúy Hoa đã chết rồi. Không có liên quan gì đến tôi cả, cầu xin anh, anh nói với cảnh sát đừng phán tôi tội tử hình.


Lục Khải Vũ chán ghét ôm Mạc Hân Hy tránh sang một bên: “Cảnh sát tự có phán đoán.

Phạm Ngô Tam tức giận giơ chân đạp Tây Doanh ngã xuống: “Con chó này, nhanh như vậy mà đã lật mặt không nhận người rồi. Nếu không phải do chủ ý ngu xuẩn của mày, nói không chừng ông đây đã trở thành người giàu có, đang uống rượu ở huyện Ảnh Hoa đấy.”

Bây giờ Phạm Ngô Tam hối hận muốn chết, vì vậy dùng hết sức lực đạp một cái.

Tây Doanh ôm chặt chỗ bị đá, không khỏi hét lên.

Cảnh sát ngồi cùng xe dùng dùi cui cảnh cáo Phạm Ngô Tam: “Anh yên lặng cho tôi.”

Phạm Ngô Tam im lặng khoảng mười phút, đột nhiên ngẩng đầu nhìn Lục Khải Vũ: “Chủ tịch Lục, ba mươi tỷ anh hứa đưa cho tôi không được nói lời không giữ lời đấy”

Lục Khải Vũ nhìn gã ta: “Anh còn sống để tiêu thì hãy nói sau.”

Phạm Ngô Tam thử thăm dò hỏi cảnh sát: “Đồng chí cảnh sát, Thúy Hoa là vợ tôi, cho dù hai vợ chồng đánh nhau, nhỡ tay

cũng sẽ không bị phán tử hình chứ?” Cảnh sát lạnh lùng nhìn gã ta: “Đến cục cảnh sát, sau khi xét xử, tòa án sẽ kết tội anh theo quy định của pháp luật.”

Phạm Ngô Tam còn muốn nói cái gì đó, nhưng cảnh sát lãnh đạm, không quan tâm đến gã ta nữa.


Nửa tiếng sau, cảnh sát đến cục công an ở huyện Ảnh Hoa, sau khi thẩm vấn, Phạm Ngô Tam nói hết quá trình phạm tội.

Sau khi gã ta lén đưa Hữu Sinh đến nhà họ Tôn thì xảy ra cãi nhau với Thúy Hoa, Thúy Hoa lấy dao gọt hoa quả muốn uy hiếp gã ta, lúc đó gã ta tức giận lấp cả đầu, giật lấy dao gọt hoa qua đâm vào ngực Thủy Hoa.

Tây Doanh cũng nhanh chóng nói hết quá trình lừa Mạc Hân Hy.

Rất nhanh, hai người bọn họ đều bị bắt giữ lại, cảnh sát hỏi Mạc Hân Hy và Lục Khải Vũ mấy câu, sau khi ghi chép xong thì đưa bọn họ về thôn Hương Lúa.

Trưa ngày hôm sau, tài xế Mãnh trở về, kết quả xét nghiệm cho thấy Hữu Sinh hoàn toàn không phải là bọn trai của bọn họ. Cả nhà Tôn Hữu Tài đều vô cùng kinh ngạc: “Hữu Sinh không phải con trai của bọn họ sao?”

Mặc dù đã sớm có nghi ngờ, nhưng Mạc Hân Hy vẫn có chút không đứng vững, nhìn thấy lời Tây Doanh nói là thật. Con trai thứ tư của bọn họ bởi vì bị bệnh, thật sự đã bị Phạm Ngô Tam vứt đi rồi.


Tứ Bảo của bọn họ có còn sống không?

Biển người rộng lớn, bọn họ phải đi đâu để tìm Tứ Bảo của bọn họ chứ.

Rời khỏi thôn Hương Lúa, bọn họ đến thẳng cục công an huyện Ảnh Hoa, gặp Phạm Ngô Tam ở nơi thăm nuôi. . truyện xuyên nhanh

Sau khi Phạm Ngô Tam nghe bọn họ nói xong, trên mặt nở nụ cười kỳ quái: “Không hổ là Chủ tịch của một công ty lớn, nhanh như vậy mà đã biết được chân tướng rồi. Hữu Sinh quả thật không phải là con trai của các người.

“Muốn biết tung tích của con trai các người sao? Nghĩ cách đưa tôi ra ngoài, tôi sẽ nói cho các người biết.” Phạm Ngô Tam tự tin nói, tà ác đe dọa bọn họ.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện