Mạc Hân Hy vừa tắt điện thoại chưa được bao lâu, chuông điện thoại của Tô Cẩm lại kêu.
Trên hồ sơ của Long Bách và Long Thiên ghi là số điện thoại của Long Uy, nhưng mà số điện thoại của Long Uy không gọi được, vì thế nhà trường chỉ có thể gọi cho số điện thoại mà Long Uy cung cấp thêm, Tô Cẩm.
Không biết bên kia nói gì mà khiến cho Tô Cẩm không ngừng phải nói lời xin lỗi, còn phải cam đoan tý nữa nhất định sẽ chuyển lại lời cho Long Uy, dạy dỗ Long Bách thật tử tế.
Lúc này, Hữu Sinh đã bình tĩnh trở lại, đang lôi kéo tay vợ của Dương Ngọc Cương đi thăm quan khu vui chơi nhà Mạc Hân Hy!
Sau khi Tô Cẩm nghe điện thoại xong thì từ tầng hai đi xuống.
Mạc Hân Hy vội vàng hỏi: “Là nhà trường gọi đến sao? Xảy ra chuyện gì?”
Tô Cẩm không biết phải làm sao, thở dài nói: “Long Bách bẻ sưng tay của hiệu trưởng, hiệu trưởng bây giờ đang rất tức giận!”
Nghe lời Tô Cẩm nói, Mạc Hân Hy cảm thấy huyệt thái dương của mình phát đau, mới khai giảng có một ngày mà mấy thẳng nhóc này đã trèo tường trốn học rồi, trốn học thì trốn học thôi, giờ thì hay rồi, vậy mà dám bẻ sưng tay hiệu trưởng, đây là muốn lật trời mà!
Liễu Thanh Y đồng tính vỗ vỗ bả vai cô: “Hân Hy, bình tĩnh, bình tĩnh”
Mạc Hân Hy hít sâu một hơi, đúng, bình tĩnh, lúc này không nên hoảng, không thể nổi giận, phải bình tĩnh.
Sau khi điều chỉnh lại cảm xúc cô Hoàng Tuấn Phong: “Long Thiên có phải cùng một chỗ với Minh Húc hay không, hai đứa nó bây giờ còn ở tập đoàn Long Uy không?”
Hoàng Tuấn Phong rõ ràng là không rõ những dự tính tiếp theo của Long Thiên, vì thế mà anh có chút không chắc chắn nói: “Cái này, tôi không rõ lắm, có điều khi chúng tôi