Nghe đứa con trai lớn của mình nói thế, Lục Khải Vũ có chút kinh ngạc quay qua nhìn Long Thiên: “Bên Tập đoàn Long Uy đã dẹp yên rồi sao?” Anh từng thấy qua khả năng đàm phán của Long Thiên, quả thực là rất rành mạch, đầy đủ bằng chứng, người bình thường rất khó để chống lại.
Long Thiên vẫn lạnh lùng và khẽ trả lời: “Tạm thời đã không còn vấn đề gì nữa nhưng thứ quan trọng bây giờ không phải là ở chỗ tập đoàn Long Uy mà là chuyện buôn lậu, chú đã nghĩ ra hướng giải quyết chưa?”
Sự bình tĩnh và năng lực nhìn thấu sự việc của con trai khiến Lục Khải Vũ bất giác phải khen ngợi từ trong đáy lòng: “Bố chuẩn bị gửi email của Minh Húc vừa rồi cho bên phòng hải quan, ngày mai sẽ mở cuộc họp báo đính chính chuyện này”
Lâu Văn Vũ đã đến tìm Dương Ngọc Cương rồi, nếu Dương Ngọc Cương còn sống thì sẽ có đủ nhân chứng và vật chứng, lúc đó sẽ có thể xóa bỏ nghỉ ngờ buôn lậu của tập đoàn nhà họ Lục và tập đoàn Long Uy.
Nhưng những thứ này anh không hề nói cho Long Thiên biết.
Khuôn mặt của Long Thiên khẽ nhíu lại và ngẩng đầu lên nhìn anh: “Chỉ có email này thì không đủ thuyết phục lắm, bên hải quan sẽ không tin đâu, cuộc họp báo ngày mai nói không chừng sẽ bị đối phương lợi dụng nữa”
Lục Khải Vũ thật sự phải giơ ngón tay cái dành cho đứa con trai này, những tin đồn bên ngoài không phải tự nhiên mà có, Long Thiên quả thực là rất cẩn thận, ưu tú vô cùng, sau này nhà họ Lục có cậu ấy ở đây sẽ càng phát triển hơn nữa.
Anh quay người đi đến bên cạnh bàn và đưa thông tin của Dương Ngọc Cương cho.
Long Thiên: “Bố nghi ngờ Dương Ngọc Cương vẫn chưa chết, bố đã phái Lâu Văn Vũ đi dọc sông Bạch Mã nghe ngóng tình hình rồi”
Long Thiên nhìn những thông tin trên đó và gật đầu tán thành.
“Ngày mai nếu muốn xóa bỏ sự nghỉ ngờ dành cho nhà họ Lục và tập đoàn Long Uy trước báo giới thì chúng ta cần phải chuẩn bị đầy đủ mọi thứ, tôi thấy tốt nhất nên đưa Hữu Sinh đến bệnh viện tốt nhất ở Hà Thành khám sức khỏe tổng quát để chứng minh