“Phòng thí nghiệm sao? Tử Tín, cháu cần phòng thí nghiệm à!” Bố Lục chẳng biết xuất hiện sau lưng bọn nhóc từ lúc nào.
“Ông nội?” Đám nhóc đồng thời quay đầu, vô cùng ngạc nhiên.
Bố Lục đi vào phòng, vẻ mặt tự tin: “Cái này có gì khó, cần dạng phòng thí nghiệm gì, Tử Tín cháu cứ liệt kê ra cho ông nội, trong vòng ba ngày, ông nội bảo người chuẩn bị cho cháu”
“Phải rồi, không phải nhà họ Lư cố ý chuẩn bị cho cháu hai phòng thí nghiệm ở phía sau nhà cũ sao? Phía sau biệt thự nhà chúng ta cũng vừa hay có hai căn nhà kho để đấy không dùng, rất dễ chuyển thành phòng thí nghiệm.
Giao cho ông nội, ông nội nhất định chuẩn bị tốt mọi thứ cho cháu.
Không kém hơn chút nào so với nhà họ Lư đâu” Bố Lục vỗ ngực cam đoan.
Cháu của ông ưu tú như vậy, dù táng gia bại sản ông cũng phải chuẩn bị một cái phòng thí nghiệm có tiêu chuẩn vượt qua nhà họ Lư cho cháu trai mình.
Đương nhiên, lấy sự giàu có của nhà học Lục, xây cái phòng thí nghiệm chỉ là việc rất nhỏ.
Mấy tên nhóc thấy ông nội tự tin lại nhiệt tình như vậy liền khiếp sợ, sau đó là đồng loạt hoan hô.
“Ông nội, ông thật tốt quá!” Tử Tín tiến lên ôm lấy bố Lục.
“Ông nội, cảm ơn ông, ông là ông nội sáng suốt nhất trên thế giới” Mạc Minh Húc hiếm hoi lắm mới khen người khác.
Long Thiên đi tới trước mặt ông, vái một cái: “Cháu thay cả nhà chú Dương Ngọc Cương cảm ơn ông nội.”
Long Bách và Mộc Tháp nhìn cảnh tượng trước mắt này, có chút mờ mịt không biết làm sao.
Đến cùng là có chuyện gì vậy, hai người bọn họ nghe như thể rơi vào sương mù.
Không phải là xây phòng thí nghiệm sao?
Bọn họ phải kích động như vậy sao?
Bố Lục cùng lúc được ba cháu trai khích lệ, cả người đột nhiên có chút ngượng ngùng.
Ông vội vươn tay nâng Long Thiên đang vái dài dậy: “Long Thiên, cháu làm gì vậy.
Ông là ông nội của các cháu, đây là việc ông phải làm.
Không chỉ thế, đừng nói là phòng thí nghiệm, các cháu có muốn sao trên trời, ông cũng sẽ nghĩ cách lấy cho các cháu”
Long Thiên cùng Tử Tín mắt có chút mơ hồ, có nhà, có bố mẹ, ông nội bà nội cảm giác thật tốt!
Lý Mộc Tháp đứng ở trong góc nhỏ, nhìn