Sau khi Hoàng Ánh Tuyết nhìn chiếc xe của anh ta biến mất khỏi tầm mắt, cô lấy hành lý và dãn Mạc Vũ Lý trở về nơi ở của em trai Hoàng Tuấn Phong.
Vào thang máy, bởi vì chuyện quá khứ nên tâm trạng không được tốt lắm.
Mạc Vũ Lý nghiêng đầu, nhẹ nhàng kéo ống tay áo của cô: “Mợ, có phải mợ vì Khúc Lăng Cường nên mới lạnh nhạt với cậu của con đúng không?”
Đúng là ông cậu Mạc Chí Viễn là một tên khốn nạn, một kẻ bạo lực gia đình, đáng bị khinh bỉ.
Nhưng mà theo như cậu thấy, người mợ xinh đẹp này cũng có một phần trách nhiệm nhất định trong cuộc hôn nhân thất bại này.
Trong lòng cô ấy chưa quên Khúc Lăng Cường mà lại đồng ý lời cầu hôn của cậu mình, bản thân đã làm sai rồi Nhưng mà cậu cũng là một người ngốc nghếch.
Nếu yêu mợ thì chú nên có những hành động thiết thực để cảm hóa mợ trong từng chỉ tiết của cuộc sống, là con gái mài! Chỉ cần quan tâm, nhẹ nhàng, dỗ dành một chút là có thể quên đi người yêu lúc trước rồi.
Bọn họ sẽ không đến mức phải ly hôn.
.
Đam Mỹ Hài
Hoàng Ánh Tuyết nhìn cậu bé rồi nhàn nhạt giải thích: “Lúc cậu của con cầu hôn mợ, mợ đã nói thật với anh ta rồi, nhưng anh ta nói anh ta không ngại và sẵn sàng chờ đợi, anh ta sẽ dùng những hành động thiết thực để cảm hóa mợ”
Vừa nói xong, trên khuôn mặt của Hoàng Ánh Tuyết xẹt qua một tia giễu cợt: “Sau khi kết hôn với anh ta, mợ đã quyết tâm sống một cuộc sống tốt đẹp với anh ta, đầu bạc đến già.
Nhưng mà, anh ta…”
Mấy lời tiếp theo cũng không nói ra miệng nữa.
Nếu Mạc Chí Viễn sẵn sàng cho cô ấy thời gian, giống như đã nói với cô ấy khi cầu hôn, hiểu cô ấy và đối xử tốt với cô ấy, cô ấy sẽ cố gắng để trở thành một người vợ tốt.
Nhưng mà, tình huống thực tế là ở trong đêm tân hôn, anh ta đã dùng rượu để dùng sức mạnh với cô.
Sau đó, anh ta đòi hỏi không giới hạn, chỉ cần cô chống cự một chút là anh ta sẽ phát điên lên ném đồ đạc, cuối cùng anh ta bắt đầu ra tay với cô.
Mọi chuyện đều là lỗi của cô, cô không nên chấp nhận lời cầu