Anh phải vội vàng chạy đến xem tình hình.
Sau khi Mạc Vũ Lý thất vọng, ánh mắt đào hoa đảo qua đảo lại.
Mục đích của mình là khiến kẻ ngốc họ Ngô kia bồi thường cho mình một chiếc điện thoại di động.
Nếu còn tiếp tục náo loạn nữa có thể sẽ mất kiểm soát.
Nếu họ tức giận, muốn đối phó với mình thì không còn vui nữa.
Vì thế, giây tiếp theo cậu bé đã lập tức nhảy qua ôm lấy đùi Lục Khải Vũ: “Chủ tịch Lục, cuối cùng chú cũng đến rồi.
Nếu chú còn không tới, người của chú sẽ đánh chết cháu mất!”
Phản ứng của cậu bé làm cho Lục Khải Vũ có chút bối rối, đứa nhỏ này thay đổi sắc mặt nhanh thật đó!
Lúc này mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào anh.
Anh chỉ đành hảng giọng nhìn Ngô Chính Quang chằm chằm: “Tổng giám đốc Ngô, chuyện này là sao? Anh có biết vụ việc này ảnh hưởng tiêu cực đến danh tiếng của công ty như thế nào không?”
Ngô Chính Quang hung hăng nhìn chằm chằm Mạc Vũ Lý, hận không thể kéo cậu bé lại đánh cậu bé một trận.
Thằng nhóc này đâu phải là đứa trẻ, rõ ràng là ăn vạ, ác quỷ.
Tuy nhiên, đối mặt với câu hỏi của Lục Khải Vũ, anh ta không dám không trả lời: “Chủ tịch Lục, đứa trẻ này ở quầy lễ tân nói nó muốn tìm anh.
Vì vậy tôi chỉ tùy tiện hỏi vài câu mà thôi, nó giả vờ ngã rồi nói tôi đẩy nó, muốn lừa bịp tôi!”
Vừa dứt lời, Mạc Vũ Lý lập tức phản pháo: “Chú nói bậy, cháu đến gặp chủ tịch Lục, chú không nói lời nào liền muốn tháo khẩu trang của cháu ra, cháu không cởi nên chú cố ý đẩy cháu.
Cháu thật sự chưa từng gặp qua ai mà vô liêm sỉ như chú, nói dối không chớp mắt.
Vẻ mặt của Ngô Chính Quang bị mắng mà lập tức sắp không trụ nổi, anh ta đưa ngón tay run rẩy chỉ vào cậu bé: “Cháu, cái thằng nhóc này ăn nói kiểu gì thế hả”
“Ở đại sảnh của tập đoàn Lục thị có camera giám sát, nếu không tin, chúng ta có thể đi xem ngay!” Mạc Vũ Lý vẫn ôm đùi Lục Khải Vũ, nhưng cậu bé ngẩng đầu, rụt cổ, vẻ mặt đầy chính trực phẫn nộ.
“Cháu, cháu…” Ngô Chính Quang còn muốn nói, nhưng bị ánh mắt sắc bén của Lục Khải Vũ làm cho hoảng sợ đành ngậm miệng lại.
“Lần này cháu muốn giải quyết như thế nào?” Lục Khải Vũ cúi đầu liếc mắt nhìn Mạc Vũ Lý đang ôm đùi mình không chịu buông ra.
Đúng lúc nhìn thấy cậu bé cười trộm, mày anh bất giác nhếch lên.
Thăng nhóc nhỏ tuổi này ba ngày ăn vạ hai lần, thật sự không phải chuyện tốt!
Mạc Vũ Lý thấy ông chủ lên tiếng, lập tức giơ chiếc điện thoại di động bị hỏng trong tay lên: