Mạc Vũ Lý nghiêng đầu nhìn chằm chằm Khúc Lăng Cường, hỏi một đẳng trả lời một nẻo: “Người phụ nữ lúc nãy có phải là bạn gái chú không? Chú đã có bạn gái, chuyện vì sao mợ cháu ly hôn thì có liên quan gì tới chứ?”
Khúc Lăng Cường cụp mắt chán nản: “Cô ta không phải là bạn gái chú.
Trước kia bọn chú có một ít quan hệ tình cảm, nhưng đó đã là chuyện của rất nhiều năm về trước, chú đã buông bỏ từ lâu rồi.
Nếu không phải hôm nay cô ta bỗng dưng tới tìm chú, chú thậm chí còn không nhớ rằng có một người như cô ta”
Mạc Vũ Lý giật giật khóe miệng: “Bạn gái cũ à? Hay mối tình đầu?
Đúng thật nhìn không ra chú còn là một kẻ đa tình”
“Vì sao mợ cháu ly hôn?” Khúc Lăng Cường vờ như không nghe thấy ý chế giễu trong lời nói của cậu.
“Vì sao bạn gái cũ lại tới tìm chú?” Bạn nhỏ Mạc Vũ Lý dường như chẳng hề ngoan ngoãn trả lời vấn đề theo đúng khuôn mẫu.
Khúc Lăng Cường lườm cậu một cái, im lặng.
Hôm nay Đào Lệ Mẫn bỗng dưng tới tìm anh ta, lời nói ra đều có ý muốn kết hợp lại với anh lần nữa.
“Cô ta tới tìm chú để ôn chuyện cũ, muốn nối lại duyên phận lúc trước phải không?” Mạc Vũ Lý liếc mắt một cái liền đoán trúng.
Trước đó cậu đã đứng ngoài nhà hàng quan sát vài phút, từ đầu đến cuối đều là do người phụ nữ kia nói, Khúc Lăng Cường chỉ biểu đạt cho có lệ.
Khúc Lăng Cường tiếp tục lặng im không nói.
Mạc Vũ Lý búng tay thành tiếng: “Xem ra bị cháu đoán trúng rồi.
Nếu đã vậy, tại sao khi nãy ở nhà hàng chú không hóa thành một màn anh hùng cứu mỹ nhân? Đuổi theo cháu để làm chi không biết? Đó là một cơ hội tốt đó nha! Tuy lớp trang điểm trên mặt cô ta khá tệ, ừm khá xấu, nhưng trong mắt chú chắc hẳn là người đẹp nhất chứ “Haiz, chú thật ngốc mà!” Cậu bé còn cố tình làm ra biểu cảm đáng tiếc.
Khúc Lăng Cường vẫn không cảm xúc nhìn sang cậu: “Cháu nói xong chưa?”
Mạc Vũ Lý gật gật đầu: “Nói xong rồi”
“Vậy có thể nói cho chú biết vì sao Hoàng Ánh Tuyết, mợ cháu phải Iy hôn không?”
“Bạn gái cũ của chú tìm chú để tái hợp lại, có phải