Một đứa bé còn chăm sóc da hoàn mỹ hơn cả người phụ nữ như cô!
Mạc Vũ Lý chớp mắt vô tội: “Mợ ơi ngày mai cháu sẽ phải đến trường tiểu học đi học, cháu muốn để lại hình tượng tốt trong mắt cả lớp mà”
“Cho nên, cháu đắp mặt nạ giả quỷ dọa người sao?”
Lúc Hoàng Ánh Tuyết đi qua kéo Mạc Vũ Lý lên thì Hoàng Tuấn Phong cũng đã đứng dậy.
Nếu không phải quỷ thì có gì mà anh phải sợ chứ.
Chẳng qua bị một đứa bé dọa cho sợ đến như vậy, anh ta cảm thấy rất mất mặt.
Ngày hôm qua lúc anh ta gọi điện thoại cho chị gái cũng biết cô mang theo cháu ngoại nghịch ngợm Mạc Vũ Lý cùng trở lại.
Anh ta cho răng chỉ là một đứa bé mà thôi, không có gì cả.
Không nghĩ tới đứa cháu ngoại này còn nhỏ tuổi mà lại tinh nghịch đến như vậy.
“Chú là ai?” Mục Vũ Lý nhìn chăm chú vào Hoàng Tuấn Phong.
“Chú là chủ nhà này, cháu nói xem chú là ai?” Hoàng Tuấn Phong tức giận hỏi ngược lại.
Mấy ngày nay ở trong công ty anh đã mệt mỏi lắm rồi, cuối cùng cũng có thể được về nhà nghỉ ngơi một đêm thì lại bị kinh sợ như vậy, anh ta rốt cuộc trêu chọc phải ai chứ.
Mạc Vũ Lý vừa nghe thì con mắt bắt đầu đảo linh hoạt.
“Là chú Hoàng Tuấn Phong nha! Thật sự là ngưỡng mộ danh tiếng của chú đã lâu, vừa rồi chỉ là hiểu lâm mà thôi” Thái độ của cậu bé thay đổi một trăm tám mươi độ, tiến lên trực tiếp nắm tay Hoàng Tuấn Phong, giọng nói cũng nhỏ nhẹ hơn trước.
Hoàng Tuấn Phong không thích ứng được sự thay đổi đột ngột này nên lui về sau một bước, trong lòng vẫn còn sợ hãi nhìn mặt nạ trên mặt cậu bé.
“Cháu, cháu đừng như vậy, chúng ta không quen.”
Mạc Vũ Lý vội vàng xé mặt nạ xuống, tiện tay ném vào trong thùng rác: “Chú Hoàng, sao lại như vậy được! Bây giờ chúng ta quen cũng chưa muộn!”
Nhìn khuôn mặt tuấn tú của Mạc Vũ Lý dưới ánh đèn, không biết tại sao Hoàng Tuấn Phong lại đột nhiên nghĩ đến khuôn mặt cao ngạo của Mộ Dung Lãnh Nhu ở công ty ngày hôm nay.
Anh ta ở tập đoàn Long Uy ngây người mấy năm, cũng được xem như là người lâu năm ở công ty, anh ta biết tập đoàn Long Uy đi được tới ngày hôm nay là điều không dễ dàng, nên để anh ta trơ mắt nhìn tập đoàn Long Uy bị nhà họ Mộ Dung thu mua thì trong lòng anh ta không mấy dễ chịu.
“Cháu và Mộ Dung Lãnh Nhu có quan hệ như thế nào?” Nghĩ đến đây, anh ta theo bản năng nói ra khỏi miệng suy nghĩ của mình.
“A… Mộ Dung Lãnh Nhu?” Suy nghĩ