Mai Huyền My nhìn thấy hành động của mẹ mình, đột nhiên không còn hèn nhát nữa, đi lên kéo tay mẹ Mai ra.
“Mẹ ơi, mẹ đang nói cái gì vậy? Đứa con này hoàn toàn không phải là của anh ta.
“
Rơi vào tình cảnh này, Mai Huyền My cô đã không chịu nổi, Bạch Vĩ Hạo quang minh lỗi lạc, tiền đồ lại tốt như thế, cho dù cô ấy phải chết cũng không thể để liên lụy đến anh ta.
Mẹ Mai quay đầu lại nhìn chằm chằm con gái mình: “Cậu ta vừa chính miệng thừa nhận, mày còn nói không phải của cậu ta.
Mày đang tính làm gì vậy? “
“Mẹ nói sao?” Anh ta thừa nhận điều đó thật ư? Mai Huyền My kinh ngạc nhìn về phía Bạch Vĩ Hạo.
Tại sao, tại sao anh ta phải thừa nhận điều đó.
Chẳng lẽ anh không biết, nếu thừa nhận thì đồng nghĩa với việc sự nghiệp và danh tiếng của anh ta đều sẽ bị liên lụy sao?
Anh ta là một người đẹp trai, ưu tú, lại ấm áp như vậy, sao có thể liên quan đến loại phụ nữ thân phận thấp hèn như cô ấy chứ.
Không, nhất định không thể được.
Nếu như thế, anh ta sẽ bị cười nhạo mà thanh danh cũng sẽ bị hủy hoại.
Nghĩ đến đây, Mai Huyền My ngẩng đầu, ánh mắt kiên định, khóe miệng lộ ra nụ cười đau khổ mà đẹp đế: “Mẹ, con biết mẹ đang nghĩ gì, mẹ muốn dùng đứa nhỏ trong bụng con tống tiền, giúp em trai trả nợ cờ bạc.
Nhưng làm mẹ thất vọng rồi.
Đứa trẻ này thực sự không phải là của anh ta.
“Em trai nghiện ma túy, trong nhà mỗi ngày đều có người đến đòi nợ, ba trăm triệu rồi năm trăm triệu, cứ cách ba năm.
Mẹ luôn ép con nghĩ biện pháp, nhưng con chỉ mới là một học sinh tốt nghiệp trung học, làm sao mà kiếm được số tiền lớn như vậy, vì thế con đã đi đến một quán bar để bán thân.
Cho nên, bố của đứa trẻ là ai, con không biết.
“
Giọng nói của Mai Huyền My rất nhỏ nhẹ, thế nhưng, mấy người Mạc Hân Hy đều nghe thấy hết.
Ánh mắt của cô ấy mâu thuẫn, tuyệt vọng, buồn bã, nhưng lại mơ hồ lộ ra một phần kiên định.
Mạc Hân Hy nhìn thấy, sau khi Bạch Vĩ Hạo nghe được những lời này, thân thể chợt run rẩy, vẻ mặt của anh ta tái nhợt dọa người.
Hóa ra, một tháng trước, người phụ nữ mà họ nhìn thấy là Mai Huyền My!
Như vậy hẳn là Bạch Vĩ Hạo đã có chút tình cảm với Mai Huyền My.
Mẹ Mai nghe đứa con gái luôn luôn dịu dàng lại nói ra lời như vậy, thẹn quá hóa giận, lập tức giáng một cái tát lên mặt Mai Huyền My.
“Mày, mày là một đứa con gái, sao lại không bi.
Mẹ Mai tức giận,