“Lan Nhược, vừa rồi tớ trông thấy Ninh Chiết và Tô Thanh Y đi với nhau, hai người trông rất thân mật, tớ đoán Ninh Chiết không dụ được cậu nên bắt đầu nhắm vào Thanh Y! Rất có thể Thanh Y bị Ninh Chiết dỗ ngon dỗ ngọt lừa gạt rồi.."
Khi Trần Hân Di đang gọi cho Tô Lan Nhược thì Ninh Chiết và Tô Thanh Y đã đi tới phòng rồi ngồi xuống.
Tô Thanh Y bảo Ninh Chiết gọi món, Ninh Chiết lại kêu cô tùy tiện chọn là được rồi.
Tô Thanh Y bất đắc dĩ nên đành gọi mấy món ăn nổi tiếng ở nơi này.
Lúc chờ đợi thức ăn lên bàn, Tô Lan Nhược gọi điện thoại cho Ninh Chiết.
"Có phải anh đang đi cùng Thanh Y hay không?”
Vừa bắt điện thoại thì bên trong đã truyền đến giọng nói chất vấn của Tô Lan Nhược.
"Đúng vậy!" Ninh Chiết dứt khoát thừa nhận: “Cô ta nhất quyết mời tôi ăn cơm, có vấn đề gì sao?"
Được Ninh Chiết xác định, Tô Lan Nhược lập tức tức giận nói: "Nó mời anh ăn cơm có mục đích gì chẳng lẽ anh đoán không ra? Hơn phân nửa là phát giác không thích hợp, muốn gài anh để hỏi có phải chúng ta ly hôn không!"
Cô không để những lời nói của Trần Hân Di ở trong lòng.
Đứa em họ này của cô có lòng dạ còn thâm sâu hơn mình, sao lại bị Ninh Chiết dỗ ngon dỗ ngọt lừa gạt chứ?
Hơn nữa dù Tô Thanh Y bị lừa thì Ninh Chiết cũng phải biết dỗ ngon dỗ ngọt mới được!
Cô và Ninh Chiết ở chung đến giờ cũng chưa từng nghe Ninh Chiết nói một câu ngon ngợt!
"Yên tâm đi, tôi sẽ không quên chuyện mình đã hứa!" Ninh Chiết bĩu môi nói.
"Vậy thì tốt” Tô Lan Nhược yên lòng rồi lập tức cúp điện thoại
Ninh Chiết lắc đầu cười một tiếng, cũng cất điện thoại vào.
Cô thật cả nghĩ!
Sao chuyện gì vào đầu cô cũng bị biến đối hết vậy?
“Làm sao vậy?" Tô Thanh Y hiếu kì hỏi.
“Không có gì” Ninh Chiết nhún nhún vai, thuận hị cô bảo tôi đừng quên chuyện mình
“Chuyện gì?” Tô Thanh Y vội hỏi.
"Bảo tôi đừng gây chuyện.