Ảnh Đế Thần Bí Trộm Cưới: Vợ Yêu, Tới Pk

Chung Kết! (13)


trước sau

Chương 533: Chung Kết! (13)

Một trận đấu, rất nhanh liền hoàn tất.

Quả nhiên King chiến đội chiến thắng.

Trận tiếp theo, là Q chiến đội cùng Đậu Hà Lan tranh tài.

Kiều Luyến đứng lên, đi theo Tô Bành Hạo lên trên bục.

Tôn Lập Nam sững sờ, "Mấy người đi đâu?"

Kiều Luyến mở miệng: "Có việc!"

Lười giải thích với tên nhị hóa này .

Tôn Lập Nam lập tức đứng lên, muốn đi cùng, Kiều Luyến trực tiếp mở miệng: "Anh đứng yên ở đây cho tôi, Xem thật kỹ cuộc đấu!"

Tôn Lập Nam bị câu nói nghiêm túc của cô dọa đến đứng yên tại chỗ, trơ mắt nhìn Kiều Luyến đi lên phía trước.

"Kiều Luyến!"

Tôn Lập Nam gọi cô.

Kiều Luyến quay đầu, nhếch mi.

" Kết thúc tranh tài, cô nhất định phải tới, tôi muốn tặng cho cô một món quà lớn."

Thấy ánh mắt anh ta tràn đầy mong đợi, Kiều Luyến bất đắc dĩ : " Được."

Lúc này Tôn Lập Nam mới nở nụ cười, ngồi xuống lần nữa.

Đám người Kiều Luyến đi đến hậu trường, vừa vặn đối mặt với King chiến đội vừa tranh tài xong.

Tử Tiên Tử hơi híp tròng mắt, vẻ mặt sắc bén.

Ngày ấy, hai chân bị bỏng lột một lớp da, đến bây giờ bước đi còn đau dữ dội.

Mấy ngày nay, cô ta càng giống như bị dày vò, mỗi lúc trời tối đều không thể nghỉ ngơi tốt, không nhịn được ngãi ngứa.

Vốn là cặp chân xinh đẹp, bây giờ lưu lại vết sẹo xấu xí .

Mà tất cả điều này, đều là Kiều Luyến ban tặng!

Chẳng qua bây giờ, đám người này có đề phòng, cô ta muốn tới gần, cũng không dễ dàng.

Song phương dù cách rất xa, cũng sợ đối phương hạ độc thủ.

Tử Tiên Tử bỗng nhiên lạnh mặt: " Người thua cuộc! Tôi hi vọng các người có thể thắng đội Đậu Hà Lan, lại để cho các người thua tôi một lần nữa! Chẳng qua..."

Tầm mắt của cô ta nhìn về phía đám người : " Các người giống như, lại thiếu người"

Kiều Luyến ra sân, đây là không thể nghi ngờ.

Lần trước tranh tài, toàn bộ danh tiếng bị Kiều Luyến cướp, cho nên cô ta không có chú ý tới Thẩm Lương Xuyên phối hợp cùng.

Theo Tử Tiên Tử biết, tay Tôi Là Đại Gia, Tôi Là Nhị Gia còn không khôi phục. Thiếu đi Bạch Cốt Lão Tổ, tương đương với thiếu một người chủ lực!

Cô ta hé miệng cười, bỗng

nhiên thấp giọng mở miệng nói: "Tôi cho bọn họ năm vạn tệ, đám người kia thấy tiền sáng mắt, lập tức đem Bạch Cốt Lão Tổ đi. Chậc chậc..."

Một câu vừa đứt, sắc mặt Tô Bành Hạo đại biến: " Cô sao có thể làm như vậy!"

Tử Tiên Tử âm hiểm nhìn cậu ta: " Tôi làm gì hả ? Nhưng mà Thi Trường, kỳ thật King chiến đội chúng tôi vẫn rất hoan nghênh cậu. Nếu như các cậu thua, về sau chờ khi tranh tài kết thúc, đến chiến đội của chúng tôi đi. Dù sao đến chiến đội chúng tôi, có thể tiếp tục tham gia tranh tài cả nước, tranh tài thế giới..."

Đây thật là kiêu ngạo!

Ngay trước mặt Kiều Luyến, trực tiếp đào người!

Tô Bành Hạo cười lạnh : " Thứ nhất, chiến đội chúng tôi sẽ không thua. Thứ hai, tôi ghê tởm nhất loại người như cô."

Một câu làm sắc mặt Tử Tiên Tử thay đổi, tay cô run run, chỉ Tô Bành Hạo mở miệng: "Cậu chờ! Tôi sẽ để cho anh hối hận!"

Nói đến đây, liền thở hồng hộc rời đi.

Kiều Luyến và Tô Bành Hạo liếc nhau, một đám người đi vào khu nghỉ ngơi.

Bạch Cốt Lão Tổ, vẫn không chạy đến.

Kiều Luyến nhìn chằm chằm tay phát run của mình .

Cô, thật sự có thể chứ?

Đánh xong hai trận đấu, ít nhất phải hai giờ, cô có thể kiên trì sao?

Ngẩng đầu, nhìn thấy các đội viên đưa tới ánh mắt tín nhiệm, Kiều Luyến đột nhiên cảm giác được nặng trĩu tên vai.

Lời cô muốn nói, liền trực tiếp nuốt xuống, hiện tại nói tay của cô có vấn đề cho bọn họ, sẽ chỉ làm mọi người cùng lo lắng theo.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện