Edit: Dưa Hấu
Beta: Vio
_________________________________
"Đứa nhỏ này của cô nhìn khá xinh đẹp," Tần Tư Ngữ chỉ vào búp bê Tiểu Lạc, "Đưa tôi xem được không?"
Trì Oánh đem búp bê Tiểu Lạc ấn lại trong túi, rất trực tiếp mà cự tuyệt, "Không được!"
Tuy rằng là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng Trì Oánh cùng với Tần Tư Ngữ nói chuyện hoàn toàn không có một chút khách sáo.
Tần Tư Ngữ ha ha cười, "Thật vô tình!"
Nhân viên phục vụ tới đưa thực đơn, Trì Oánh đem thực đơn đẩy qua cho Tần Tư Ngữ, "Ăn cái gì tự mình gọi."
"Tôi muốn ăn mì sợi!" Tần Tư Ngữ cũng không thèm nhìn tới liếc mắt thực đơn một cái.
Nhân viên phục vụ lễ phép mà giải thích, "Bổn tiệm không có mì sợi."
Tần Tư Ngữ bỗng nhiên cười, cô nhìn về phía nhân viên phục vụ tuổi trẻ kia, thanh âm rất ôn nhu, "Không đúng sự thật, nếu không thể...... vậy giúp tôi nghĩ lại biện pháp được không?"
Nhân viên phục vụ là một thanh niên trẻ tuổi, thoạt nhìn cũng khoảng hai mươi mấy tuổi, bị Tần Tư Ngữ nhìn chằm chằm như vậy, trên mặt nháy mắt liền đỏ rần. Anh ta do dự một chút, lên tiếng trả lời: "Được... tôi... tôi sẽ nghĩ cách."
Sau đó anh ta cúi đầu liền chạy ra ngoài.
Trì Oánh thấy vậy quả thật muốn trợn trắng mắt, "Cô có thể đừng ỷ vào chính mình lớn lên xinh đẹp hay không, khắp nơi trêu ghẹo người ta? Làm cho người trẻ tuổi người ta lưu lại bóng ma tâm lý thì sao?"
Tần Tư Ngữ rất vô tội mà chớp chớp mắt, "Mỹ nữ dĩ nhiên phải tự do phóng khoáng, đây không phải là đương nhiên sao?"
Vì phòng ngừa Tần Tư Ngữ không có chừng mực mà tự luyến thêm nữa, Trì Oánh chỉ có thể mạnh mẽ nói sang chuyện khác, "Cô tính về nước phát triển như thế nào? Ở nước ngoài khủng hoảng kinh tế hả? Lăn lộn không nổi nữa à?"
Tần Tư Ngữ nhẹ nhàng lắc đầu, chậm rãi nói, "Vì... một người."
Trì Oánh thấy hứng thú, "Vì người nào? Tôi sao?"
Tần Tư Ngữ: "... Cô cảm thấy có khả năng sao?"
Trì Oánh không tiếp tục truy vấn, Tần Tư Ngữ muốn nói liền nói thẳng, không muốn nói thì hỏi cũng không hỏi ra được gì.
"Cô với Susan làm cùng một công ty đúng không?" Tần Tư Ngữ hỏi.
Trì Oánh gật đầu, "Đúng vậy, ở gần ngay đây, nhanh chân đến xem sao?"
Tần Tư Ngữ lắc đầu, "Hôm khác đi, tôi chút nữa có hẹn cùng người khác bàn hợp đồng. Mới vừa về nước, muốn ở trong nước phát triển dù sao cũng phải quen biết nhiều người, Lạc thị các người cũng là một công ty lớn, ngày mai có thời gian tôi đi tới thăm Lạc tổng của các người một chút, nói không chừng có cơ hội hợp tác... Đến lúc đó cô tới giới thiệu giúp tôi một chút."
Trì Oánh cười, "Đối với tôi tốt như vậy?"
Cô đem Tần Tư Ngữ giới thiệu cho Lạc Minh Dịch, nếu thúc đẩy thương vụ hợp tác cũng coi như là lập công, không thể thiếu tiền thưởng được.
Lông mày Tần Tư Ngữ nhẹ nâng, "Tiện nghi người khác thì không bằng tiện nghi cô, tuy rằng cô đối với tôi rất keo kiệt, nhưng tôi cùng với cô không giống nhau. Mặc kệ nói như thế nào, tôi ở trong nước liền coi cô như một người bạn vậy."
Trì Oánh biết cô mới vừa về nước không quen biết người nào, bất quá cô vẫn là nghĩ đến một người, "Cô không phải quen Susan sao? Cô ấy không phải bạn cô sao?"
Tần Tư Ngữ nhàn nhạt mà nói: "Cô ấy là người quen, không tính là bạn bè, cũng không phải người nào cũng có thể là bạn của tôi."
Trì Oánh hơi giật mình, cô không nghĩ tới Tần Tư Ngữ đối với cô đánh giá cao như vậy. Tính đến thì... cô đối với Tần Tư Ngữ thế nhưng chưa nói quá vài câu lời hay, hai người vẫn luôn đấu đá nhau, cái này cũng coi như là bạn bè sao?
Tần Tư Ngữ nói tiếp: "Nói tới cô Susan này, tôi nói với cô ấy là muốn gặp cô em họ, cô ấy nói cảm xúc của cô gái đó không ổn định, về sau lại tìm cơ hội. Cô cũng biết, con người của tôi không thích làm việc tốt mà không lưu danh, tôi phải nhìn thấy cô em họ này, để cho cô ấy giáp mặt mà cảm tạ tôi mới tốt chứ..."
Trì Oánh cười, cô đương nhiên biết Tần Tư Ngữ là người tuyệt đối không chịu cái gì bất lợi cho mình. Kỳ thật bản thân cô cũng rất muốn gặp em họ của Susan, người con gái vốn nên đã chết kia.
"Có rảnh chúng ta cùng đi gặp cô ta." Trì Oánh nói.
Lúc này nhân viên phục vụ trẻ tuổi kia đi tới, thật đúng là bưng tới một tô mì sợi.
"Cảm ơn anh nha!" Tần Tư Ngữ sóng mắt lưu chuyển, đối với ánh mắt của cậu thanh niên có chút thẹn thùng.
"Không... Không có gì, việc nên làm." mặt của cậu phục vụ càng đỏ hơn, có chút hoảng loạn mà cúi đầu tránh đi.
Thấy thời gian không sai biệt lắm, Trì Oánh đứng lên, "Cô từ từ ăn, tôi phải quay trở về, đến muộn sẽ bị trừ tiền thưởng. Sau này tôi sẽ cùng Lạc tổng nói một tiếng, hẹn thời gian sắp xếp cho các người gặp mặt."
"Được." Tần Tư Ngữ ưu nhã mà ăn mì sợi của cô, đầu cũng không ngẩng lên.
......
Mới vừa ra khỏi nhà ăn, búp bê Tiểu Lạc liền từ trong túi nhào ra tới.
"Cô không thể để cho anh ta cùng với Tần Tư Ngữ gặp mặt!" Búp bê Tiểu Lạc thực sốt ruột mà nói, "Tuyệt đối không thể!"
"Tại sao a?" Trì Oánh đem búp bê Tiểu Lạc từ trong túi ra, "Giới thiệu mối làm ăn cho anh ta không tốt sao? Tiền lời chúng tôi chia đều mà."
"Bởi vì cô ấy..." Búp bê Tiểu Lạc chần chờ một chút, "Cô ấy là... Cô ấy chính là mối... mối tình đầu của tôi..."
Trì Oánh ngây người.
Tần Tư Ngữ chính là mối tình đầu của Lạc Minh Dịch?
"Mối tình đầu của anh không phải tháng sau mới về nước sao?" Trì Oánh nói, nhưng rất nhanh cô liền hiểu rõ là chuyện như thế nào.
Tần Tư Ngữ xác thật có nói qua, chính mình vốn dĩ tính toán qua tháng sau mới về nước. Nhưng mà Trì Oánh đem Susan kéo vào trong diễn đàn, có thể là vì cùng cô giận dỗi hờn mát, Tần Tư Ngữ mới về nước trước thời hạn, trợ giúp cho Susan giải quyết vấn đề của cô em họ.
Búp bê Tiểu Lạc ngay sau đó nói: "Nếu để cho anh ta gặp được Tần Tư Ngữ... lực chú ý của anh ta ngay tức khắc tất cả đều ở trên người cô ấy, khẳng định sẽ đối với cô hoàn toàn mất đi hứng thú, vậy cô liền không có cơ hội lại tiếp cận anh ta."
Trì Oánh nhíu mày, "Tôi nỗ lực lâu như vậy, anh cũng nói anh ta có chút thích tôi mà. Chung quy Tần Tư Ngữ không thể chỉ dựa vào một khuôn mặt khiến cho anh ta đối với tôi hoàn toàn mất đi hứng thú chứ?"
Búp bê Tiểu Lạc thực nghiêm túc gật đầu, "Anh ta sẽ."
Trì