“Này, cô có biết tôi là ai không hả?”
“Tôi mặc kệ cô là ai, dù sao nếu cô không có hẹn trước thì cô cũng sẽ không được vào trong.”
Thẩm Lan Hiểu mặc kệ cô ta, chuẩn bị khép của lại, kia nữ nhân lập tức dùng tay kéo cửa lại.
Thật vất vả mới biết được tin tức của anh, dù có làm sao đi nữa cũng không thể dễ dàng bỏ qua được.
“Cái đồ đáng ghét, cô có để cho tôi vào hay không!?”
Lê Thiên Vận hoàn toàn không màng tới hình tượng nơi công cộng, vẫn giữ cửa xông vào. Thẩm Lan Hiểu không hề bị lung lay, cùng cô ta giằng co đến cùng.
“Trong thời gian làm việc, người không liên quan, miễn vào.”
“Đồ đàn bà chết tiệt kia, sao cô dám nói như vậy với tôi.”
Lê Thiên Vận bị câu “Người không liên quan” kia của cô làm cho tức muốn chết.
Nếu cô ta được gặp Vũ Tĩnh Hi, thì chắc chắn sẽ cáo trạng con đàn bà chết tiệt, hung dữ này.
“Nếu cô muốn cáo trạng thì hãy đi tìm Vũ Tĩnh Hi đi, tôi không rảnh để đi cùng cô, tạm biệt.”
Thẩm Lan Hiểu mỉm cười nói, một lúc sau, “Sầm” một tiếng đóng cửa thật mạnh.
Mang tiếng đập cửa, cùng sự tức giận, không cam lòng đẩy hết ra bên ngoài.
Hừ, một Vũ Tĩnh Hi thôi cũng đủ làm cho cô đau hết cả đầu.
Mặc dù cô là thư ký của anh nhưng cô không có nghĩa vụ phải giúp anh sắp xếp đời sống sinh hoạt cá nhân, xử lý mấy người phụ nữ xung quanh và giải quyết “chuyện giường chiếu” cho anh.
Bên ngoài sau vài câu chửi
mắng, mấy tiếng đập cửa thì không còn động tĩnh gì nữa.
Thẩm Lan Hiểu thở phào nhẹ nhõm và ngay lập tức bắt tay vào công việc.
Nếu không chờ lát nữa Vũ Tĩnh Hi về nghiệm thu thì lại trách phạt cô.
Mới vừa dọn dẹp xong, còn chưa đến mười phút, bên ngoài lại truyền đến tiếng đập cửa.
Thẩm Lan Hiểu tức tối, đem giẻ lau vừa phơi nắng xong, chạy tới cửa đi, một cách dứt khoát, mở cửa.
“Này, rốt cuộc cô muốn như thế nào?”
“Bộ” từ còn chưa nói ra khỏi miệng, đã bị cô gắng gượng nuốt ngược vào trong bụng.
Đứng ngoài cửa, không phải Lê Thiên Vận, mà là ba thanh niên ăn mặc sang trọng, đẹp đẽ.
Đúng đó chính là Mạc Vũ Hàn, Nhiếp Bách Khải, Lạc Vi Hi, ba người.
Ba người bọn họ, tự nhiên là tới người con gái can đảm trong truyền thuyết “Dùng giấy nợ một triệu mua một đêm của anh.”
Tại vì gọi điện thoại tới tập đoàn Hoàn Vũ thì biết anh không ở đó.
Mà thư ký Dương lại nói, tổng giám đốc Vũ mấy ngày nay đều ở địa sản Hằng Thông.
Truyện convert hay :
Lầm Chọc Yêu Nghiệt Vương Gia: Phế Tài Nghịch Thiên Tứ Tiểu Thư