Hạ Úc Huân, tôi biết, vẫn luôn biết, mấy ngày này cô tốt với tôi tất cả đều là vì anh ta.
Cho dù biết, vẫn là thanh tỉnh mà mặc chính mình trầm luân, trầm luân trong hạnh phúc hư ảo.
Nhưng, ở trước mặt Lãnh Tư Thần, tôn nghiêm của anh tuyệt đối không cho phép anh thừa nhận điểm này.
Thân thể Lãnh Tư Thần chợt áp qua, nắm chặt cổ áo anh, con ngươi lửa giận ngút trời.
Thấy dáng vẻ này của anh, Âu Minh Hiên cười lạnh một tiếng, “A, anh đang tức giận cái gì? Tức giận vì điều kiện của tôi, hay là quyết định của cô ấy? Anh để ý sao? Thứ này, anh sẽ để ý sao?”
Tức giận……? Không, ngược lại, Âu Minh Hiên nói lộ ra tin tức cho anh biết, quan hệ giữa Hạ Úc Huân và anh căn bản chưa có tiến hành đến bước như anh tưởng tượng, nếu không Âu Minh Hiên sẽ không phải dùng phương pháp đê tiện này để có được cô.
Đồng thời, anh cũng vui mừng vì cô vẫn chưa mất đi lý trí mà làm ra làm chuyện khiến anh thất vọng.
Cô thế nhưng so với trong tưởng tượng của anh còn hiểu biết chính mình.
“Lãnh Tư Thần, tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng là…… Anh so với tôi vẫn hiểu biết cô ấy hơn, anh nói cho tôi biết, cô ấy có thể hay không làm việc ngốc?” Âu Minh Hiên mấy ngày nay bị áy náy tra tấn đến độ sắp điên rồi.
Lãnh Tư Thần nghiêng mặt lườm anh một cái, hừ lạnh một tiếng, nói: “Đừng tự dát vàng lên mặt mình, cậu vẫn chưa có lực ảnh hưởng lớn như vậy. Dù cho cô ấy làm việc ngốc, cũng sẽ không là bởi vì cậu. Tôi hôm đó, nếu tôi không ở vào lúc cô ấy bất lực nhất để cô ấy ngoài cửa, liền sẽ không có chuyện xảy ra như hôm nay.”
Âu Minh Hiên trán gân xanh nổi lên, nói: “Anh xác định loại chuyện này đều phải cùng tôi tranh sao?”
Lãnh Tư Thần: “Sự thật mà thôi.”
Âu Minh Hiên: “……”
Hai người trầm mặc trong chốc lát, Âu Minh Hiên rốt cuộc nhịn không được hỏi ra điều hoang mang lớn nhất trong lòng mấy ngày qua, nói” “Úc huân cô ấy…… Anh xác định cô ấy bình thường sao? Tối hôm đó, cô ấy rất kỳ quái……”
Lãnh Tư Thần sống lưng cứng đờ, bò dậy chạy ra ngoài tiếp tục tìm người.
Âu Minh Hiên đuổi sát theo sau đi ra ngoài, “Này! Anh còn chưa trả lời vấn đề của tôi!”
Thái độ Lãnh Tư Thần cơ hồ đã chắc chắn suy đoán của anh……
-
Thời gian trôi qua vô cùng thong thả, ngày thứ bảy, vẫn không có một chút tin tức.
Hai người đã sắp sửa suy sụp.
Bệnh của Lãnh Tư Thần vốn dĩ vẫn chưa tốt, hơn nữa mấy ngày nay bôn ba mệt nhọc cùng áp lực tâm lý, thực mau liền phát sốt