Khúc nhạc đệm quỷ dị rất nhanh liền khiến mọi người quên đi, trò chơi cũng tiếp tục tiến hành.
Hạ Úc Huân vẫn dáng vẻ hi hi ha ha, đem rượu vang đỏ coi như nước sôi để nguội uống vào, giống như chuyện gì đều chưa từng phát sinh.
“Tiểu Huân, cô uống ít một chút!”
“Không cần! Tư Triệt, tôi liên lụy đến anh phải uống cùng? Anh không thể uống, tôi giúp anh a!”
“Đừng uống, uống rượu nhiều tổn hại sức khỏe!”
Nhưng không uống, sẽ thương tâm……
Hạ Úc Huân tránh né tay Lãnh Tư Triệt muốn đoạt ly rượu, nói: “Không liên quan! Anh cũng không phải không biết tôi, tôi từ năm tuổi liền bắt đầu trộm rượu của cha tôi uống, ngàn ly không say! Hay là, anh sợ tôi uống nhiều hao tiền của anh!”
Lãnh Tư Triệt bất đắc dĩ rút khăn giấy lau mồ hôi trên trán cô.
“Ha ha! Hàn Khải Vũ, cũng có ngày anh sẽ gục ngã trong tay tôi!” Hạ Úc Huân lần này thu được quỷ bài, lại vừa lúc điểm tới Hàn Khải Vũ, nhịn không được kiêu ngạo cười to vài tiếng.
“Bà cô, tạm tha cho tôi đi!” Hàn Khải Vũ đưa ánh mắt cầu xin giúp đỡ về phía Lãnh Tư Triệt cùng Murphy.
Lãnh Tư Triệt đáp lại bằng vẻ mặt thương mà không giúp gì được, Murphy thì vui sướng khi người khác gặp họa.
Thấy Hạ Úc Huânđang cùng Lãnh Tư Triệt xì xào to nhỏ về gốc gác của mình, Hàn Khải Vũ không hề nghi ngờ mà tin tưởng Lãnh Tư Triệt tuyệt đối sẽ đem anh bán, vì thế sau nhiều lần lưỡng lự giữa lời nói thật lòng hay đại mạo hiểm, anh gian nan mà lựa chọn đại mạo hiểm.
Hạ Úc Huân hắc hắc cười xấu xa vài tiếng, nói:“Tốt, đây chính là anh nói, không được đổi ý, bổn tiểu thư đây muốn gậy ông đập lưng ông! Tôi cũng muốn anh hôn số 2!”
“Không phải đâu!”
Hiện tại Hàn Khải Vũ trong lòng chỉ còn lại một ý niệm, tự làm bậy không thể sống.
Khiến mọi người nghẹn họng nhìn trân trối chính là……
Số 2 cư nhiên là Lãnh Tư Thần!
Giờ phút này Lãnh Tư Thần đã sắc mặt xanh mét.
Nha đầu này, xem như trả thù anh sao?
Cuối cùng hai người đàn ông đen mặt bất đắc dĩ mà hôn môi.
Bất quá, sau khi xong, hai người lập tức lấy tư thái sét đánh không kịp bưng tai vọt vào toilet.
Hạ Úc Huân cùng Murphy cùng nhau cười đến mức ngã lăn ra trên sô pha.
“Ha ha! Thật sự là quá khôi hài!” Murphy cảm thấy vừa rồi vẻ mặt bứt rứt của