Nam Cung Lâm không khỏi lâm vào hồi ức bi thương, đàn ông thường thường đều là như thế này, vì tiền, vì quyền thế mà không từ thủ đoạn.
Đến cuối cùng, cái gì cũng đều có, liền bắt đầu hối hận thứ trân quý lúc trước vứt bỏ.
Lãnh Tư Thần ơi là Lãnh Tư Thần, hy vọng cậu đừng phạm sai lầm giống như tôi.
Đứng ở góc độ của ông, kỳ thật ông không muốn Hạ Úc Huân ở bên cạnh một nhân vật nguy hiểm mà lại phiền toái như Lãnh Tư Thần.
Bởi vì, đàn ông như vậy vĩnh viễn sẽ không đặt cô ở vị trí thứ nhất, phụ nữ nhiều nhất chỉ là bị tiền cùng quyền thế của bọn họ vây quanh sau đó trở thành công cụ bù đắp tình cảm rỗng tuếch mà thôi.
Ích lợi, vĩnh viễn là chủ đề vĩnh hằng trong cuộc sống của bọn họ.
Nha đầu kia nếu chấp mê bất ngộ đối với cậu ta, về sau sẽ còn đau khổ dài dài.
-
Cùng lúc đó, Lãnh gia.
Trong đại sảnh rộng lớn được bài trí xa hoa sáng ngời, trưởng bối hai bên Lãnh-Bạch đông đủ ngồi một đường.
“Tư Thần nhà chúng ta sao có thể dính đến cái loại giao dịch buôn lậu súng ống đạn dược trái pháp luật được chứ? Người viết báo rốt cuộc là ai? Quả thực là buồn cười!” Lãnh phu nhân giận dữ mà nói, con ngươi tràn đầy khẩn trương.
“Hai vị thông gia yên tâm, ngày hôm sau chính là ngày đính hôn của Thiên Ngưng cùng Tư Thần, loại chuyện bịa đặt này sẽ không có bất cứ ảnh hưởng gì.” Bạch Vũ Hào bất động thanh sắc mà cười nói, dấu đi tinh quang chợt lóe trong đôi mắt.
Ha ha, không có khả năng? Con trai bọn họ bản lĩnh chính là lớn thật sự a!
Nhưng, hắn chính là thích sự quyết đoán cùng vẻ gan dạ sáng suốt của tiểu tử kia.
Nếu không phải bởi vì cậu ta sẽ là con rể tương lai cua hắn, hắn không thể nào mạo hiểm lớn như vậy mà mở đường hộ tống cho hắn, đương nhiên, mấy năm nay lợi ích hắn kiếm được cũng không ít.
Đến nỗi chuyện Bạch Thiên Ngưng tự sát vì Lãnh Tư Thần, Lãnh Tư Thần cũng giải thích, chỉ là hiểu lầm mà thôi, lần này tuy rằng cậu ta cùng Lãnh thị trở mặt, nhưng lại không nói không cưới Thiên Ngưng.
Bạch Vũ Hào đối với việc cậu ta đoạn tuyệt cùng Lãnh thị hay không cũng chẳng để ý, hắn coi trọng chính là Lãnh Tư Thần người này, giá trị của cậu ta, còn xa hơn với Lãnh thị.
Tối đa 5 năm, cậu ta thậm chí rất có