Hạ Úc Huân cố nén hoảng hốt lặp lại: “Đúng! Tôi không thích anh, không yêu anh! Tôi không muốn gả cho anh!”
“A, vậy thì như thế nào?” Lãnh Tư Thần trên mặt lộ ra một tia điên cuồng, gằn từng chữ một nói: “Hạ Úc Huân, là chính em xâm phạm lãnh thổ của anh, xông vào lãnh địa của anh, đem cả thế giới của anh làm cho long trời lở đất……
Muốn cứ như vậy đi luôn?
Không thích thì thế nào, không yêu thì thế nào?
Cho dù em chán ghét anh phỉ nhổ anh, cả đời này em cũng chỉ có thể là người phụ nữ của Lãnh Tư Thần anh, chỉ có thể ở trong thế giới của anh!
Chết cũng phải cùng anh chết!”
Hạ Úc Huân trái tim kinh hoàng, không thể tin nổi mà nhìn người đàn ông cuồng loạn trước mắt, nói: “Anh…… Anh điên rồi?”
“Đúng, anh điên rồi, bị em bức điên!” Lãnh Tư Thần gầm nhẹ, ngay một khắc trước khi bộc phát đột nhiên lại đổi thành một bộ vô cùng ôn nhu, cúi người bên tai cô nhỏ giọng nói một câu: “Tiểu Huân, ngoan ngoãn cùng anh đi lãnh chứng, nếu không, anh đành phải đem em cột vào giường, giam giữ cả đời! A, đúng rồi, để tránh em cô đơn, anh sẽ để ba em ở cùng em!”
“Lãnh Tư Thần, anh vô sỉ! Chuỵen giữa chúng ta vì cái gì phải động đến ba tôi!” Hạ Úc Huân trong nháy mắt giận dữ.
Anh rõ ràng là đang uy hiếp mình nếu không cùng anh kết hôn thì liền mang theo ba cô nhốt cùng với cô, anh cư nhiên dùng ba cô uy hiếp cô.
Người đàn ông này, thật là điên rồi!
Lãnh Tư Thần nắm lấy điểm yếu lớn nhất của cô, Hạ Úc Huân không còn cách nào khác, cuối cùng đành phải ở trước mặt Hạ Mạt Lâm nói, chỉ là bởi vì cùng Lãnh Tư Thần náo loạn có chút mâu thuẫn nhỏ, hiện tại đã được dỗ dành, không nháo nữa, sau đó tiếp tục hướng tới Cục Dân Chính chạy tới.
Trong quá trình đi Cục Dân Chính, cô tìm một cơ hội soạn một tin nhắn gửi qua cho Renault, nhờ hắn giúp mình rời đi, đương nhiên còn đề xuất muốn mang theo Hạ Mạt Lâm đi.
Cô không biết Lãnh Tư Thần có theo dõi di động của cô hay không, nhưng hiện tại dù sao cũng đã náo loạn, cho dù anh biết bất quá cũng cãi nhau một trận lớn. Không bằng liều một lần.
Sợ