Hạ Úc Huân đi theo Đao Sẹo vào một phòng khách bí ẩn.
“Úc Huân!” Nam Cung Lâm đang nuốt vân phun sương mù thấy Hạ Úc Huân lập tức dập tàn thuốc, vẻ mặt như đứa trẻ vui mừng.
Đao Sẹo than nhẹ một tiếng đóng cửa phòng, tiên sinh một người lạnh nhạt tuyệt tình lại duy nhất đối với cô gái này ôn nhu như nước, nhưng thái độ của ông lại không phải thái độ đối với phụ nữ, cho nên đối với quan hệ giữa hai người, hắn vẫn luôn rất hoang mang, nhưng chưa bao giờ dám hỏi nhiều.
“Nam Cung tiên sinh, đã lâu không gặp, gần đây có khỏe không?” Hạ Úc Huân thăm hỏi nói.
“Vẫn như cũ!” Một tiếng Nam Cung tiên sinh khiến trong lòng Nam Cung Lâm ngũ vị hoa màu.
“Chú ý thân thể, ông hút thuốc quá nhiều!” Hạ Úc Huân ở bên cạnh bàn ngồi xuống, chống đầu, bởi vì say rượu có vẻ ngây thơ chất phác, bớt lạnh nhạt xa cách, thêm vài phần thân thiết đáng yêu.
Chỉ một câu, trong lòng Nam Cung Lâm lại vui vẻ lên.
“Con còn chưa cùng Lãnh Tư Thần ngả bài sao? Rất nhiều chuyện trong điện thoại nói không rõ, cho nên đành phải gọi con tới nơi này!” Nam Cung Lâm có chút run run bất an mà nói.
Gầnđây Lãnh Tư Thần theo dõi ông thật sự rất chặt chẽ, cơ hội hôm nay cũng là ông thật vất vả mới chờ được.
“Anh ta vẫn luôn hoài nghi tôi, tôi không thừa nhận, anh ta cũng không có biện pháp với tôi.” Vẻ mặt Hạ Úc Huân có chút mỏi mệt.
“Vậy là tốt rồi……” Nam Cung Lâm gật gật đầu, ngay sau đó vẻ mặt ai oán nói: “Đúng rồi, Tiểu Bạch bảo bối khỏe không? Ta đã rất lâu rồi không gặp Tiểu Bạch bảo bối!”
“Các người không phải mỗi ngày đều thấy sao? Tối hôm qua mới thấy mặt mà.” Hạ Úc Huân cười khẽ.
“Đó là video! Sao có thể giống nhau.”
Nam Cung Lâm tiếp tục ai oán mà nhìn Hạ Úc Huân, ông nhớ con gái, cũng nhớ Tiểu Bạch bảo bối.
Ai, ông nghĩ, ông thật sự già rồi, cư nhiên sẽ vì con cháu mà để bụng, không buồn ăn uống.
Hạ Úc Huân trầm ngâm: “Vậy…… Tôi xem lúc nào thích hợp……”
Nam Cung Lâm vội vàng nói: “Thôi, ta biết hiện tại quan hệ giữa con và Lãnh Tư Thần rất căng thẳng, cẩn thận một chút vẫn hơn.”
Ông không nên yêu