Hạ Úc Huân vốn sắc mặt khó coi bị một già một trẻ này lão một tiểu chọc cười, bất đắc dĩ nói: “Không có lần sau! Loại lời này sao lại có thể tùy tiện nói bậy!”
Nam Cung Lâm liên tục gật đầu, cam đoan không bao giờ nói bậy.
“Bất quá, Úc Huân, bữa tiệc ta mới vừa nói vẫn là tất yếu. Ta hiểu ý con, không muốn quá phô trương, nhưng tình huống hiện tại, càng phô trương càng tốt.”
Nam Cung Lâm nói sắc mặt bất đắc dĩ mà thở dài một tiếng: “Lần này ta tuy rằng là nhặt về một cái mạng, nhưng sức khỏe vẫn không bằng trước. Hơn nữa, biến chứng sau phẫu thuật trong nước căn bản xử lý không được, bác sĩ bảo ta phải mau chóng đi qua bệnh viện Mỹ an dưỡng làm phục hồi. Ta biết áp lực với con rất lớn, nhưng ta đây cũng thật sự không có biện pháp. Chỉ muốn trước khi ta rời đi, có thể giúp con trải đường thật tốt…”
Hạ Úc Huân nhìn Nam Cung Mặc bên cạnh, nói: “Chính là, con cảm thấy Mặc so với con càng thích hợp.”
Không vội chờ Nam Cung Lâm mở miệng, Nam Cung Mặc vẫn luôn ngồi xem như chuyện đó không liên quan mình mà chơi di động tức khắc mở miệng nói: “Đừng kéo em vào, trước đó em nói sẽ không thay đổi!”
Hạ Úc Huân nhíu mày: “Mặc, nếu em là kiêng kỵ chị……”
“Không phải bởi vì chị, cho dù hôm nay đứng ở chỗ này là một người xa lạ, hoặc là một người giống ông già, em cũng sẽ không thay đổi chủ ý, không phải là của em, em nửa phần đều sẽ không muốn!” Ngữ khí Nam Cung Mặc chém đinh chặt sắt.
Lâm Na ở bên cạnh nghe sắc mặt trắng bệch, muốn nói gì lại thôi, biết với tính tình con trai mình, mình nói cái gì cũng vô dụng.
Nam Cung Mặc yên lặng nhìn cô, nói: “Không phải em kiêng dè chị, là chị đang kiêng dè em, nếu con riêng của ông già là người không liên quan, chị sẽ lòng tốt nhường ra thứ vốn nên thuộc về chị sao?”
Hạ Úc Huân gãi gãi đầu, thôi đi, nếu là người không liên quan, nếu là người một lòng cướp gia sản của Nam Cung Lâm, cô khẳng định là sẽ không cứ như vậy mà nhượng bộ.
Nam Cung Mặc thở dài, bởi vì vẻ khó xử của cô, con ngươi thoáng qua một tia ấm áp, nói: “Tóm lại, em có chuyện của em phải làm, chị không cần trông cậy vào việc em sẽ trở về.”
Nam Cung Lâm vẫn luôn không nói chuyện nghe vậy mở miệng hỏi: “Chuyện bản thân con muốn làm, là nói về