Lam Hạo Dương xắn tay áo, nói: “Ha, coi thường tôi đúng không? Tôi liền gọi người ra cho các cậu xem!”
Vừa dứt lời, điện thoại đầu bên kia Lãnh Tư Thần nhắc máy.
Mọi người tức khắc bất động, bài trên bàn một chút thanh âm đều không có, tất cả đều chờ xem Lam Hạo Dương nói kiêu ngạo như vậy, chờ lát nữa như thế nào đem người lại đây.
Lam Hạo Dương thỏa thuê đắc ý mà quét mắt liếc qua ba người một cái, sau đó ho nhẹ một tiếng mở miệng nói: “Lãnh đại tổng tài, trước đó nằm viện dưỡng bệnh còn chưa tính, xuất viện sao lại cả ngày không thấy bóng, mỗi ngày buồn ở nhà làm gì a? Buổi tối ra chơi đi?”
“Không chơi.”
“Phốc ——” vì nghe được đối thoại giữa Lam Hạo Dương và Lãnh Tư Thần, người đàn ông bên cạnh đem ghế dựa của mình kéo tới sát Lam Hạo Dương, toàn bộ đầu đều dán bên lỗ tai hắn, sau khi nghe được hai chữ lạnh như băng của Lãnh Tư Thần bên kia di động, ngay lập tức không nhịn được cười thành tiếng.
“Diệp Hàng, thế nào thế nào? Lãnh Tư Thần mới vừa nói cái gì?” Hai người khác truy vấn.
Diệp Hàng lặp lại lời vừa rồi Lãnh Tư Thần nói, sau đó ba người cùng nhau phá lên cười.
“Ai, Tiểu Lam thất sủng!”
“Cậu ta khi nào được sủng ái chứ?”
“Phốc, nói đúng! Cậu ta vẫn luôn một bên tình nguyện!”
“Kỳ thật tôi thật sự rất hoài nghi Tiểu Lam yêu thầm Lãnh Tư Thần người ta!”
“Đây chẳng lẽ không phải sự thật sao ha ha ha ha ha……”
……
Lam Hạo Dương hung hăng trừng mắt nhìn ba tên bạn xấu lấy mình ra chọc ghẹo một cái, sau đó che lại microphone quay qua bên kia, nói: “Anh thật sự không tới a? Buổi tối rất nhiều người, rất náo nhiệt!”
“Nhìn thấy không, tiểu lam bắt đầu phóng đại chiêu, muốn làm nũng!”
“Diệp Hàng cậu đủ chưa hả! Lại nói nữa lão tử đánh chết cậu!” Lam Hạo Dương ném một mạt chược qua, sau đó tiếp tục cùng Lãnh Tư Thần nói chuyện, chuẩn bị mềm không được liền cứng, nói: “Lãnh Tư Thần, anh hôm nay rốt cuộc tới hay không? Không tới đừng trách tôi tuyệt giao với anh nha! Anh đã thả cho tôi bao nhiêu bồ câu rồi anh nói một chút……”
“Được.” Di động bên kia Lãnh Tư Thần quạnh