“Về sau không được gặp Thẩm Diệu An, có nghe hay không?”
Lãnh Tư Thần đột nhiên thay đổi đề tài, Hạ Úc Huân sửng sốt nửa giây mới phản ứng lại.
Cùng ở trong một vòng tròn, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, sao có thể về sau đều không gặp!
Hạ Úc Huân lúc này có kinh nghiệm, hạ quyết tâm không cùng anh nhiều lời, trực tiếp đem ghế dựa nâng trở về, sau đó quay đầu nhìn ngoài cửa sổ không để ý đến anh nữa.
“Vì cái gì không nói lời nào?” Lãnh Tư Thần thần sắc không vui,
“Tôi mệt, không có sức lực nói chuyện được chưa!”
Hạ Úc Huân vốn tưởng rằng lời nói có lệ này của mình Lãnh Tư Thần sẽ tức điên, không nghĩ tới anh nghe xong lại không phát hỏa, yên phận mà lái xe.
Hạ Úc Huân nhẹ nhàng thở ra, dựa vào ghế, nhắm mắt dưỡng thần.
Xe vững vàng chạy, sau một lúc lâu, bên tai truyền đến thanh âm Lãnh Tư Thần nhỏ giọng nỉ non: “Em 5 năm qua có phải hay không sau khi đổi nghề ít rèn luyện? Tố chất thân thể không tốt như trước kia……”
Hạ Úc Huân: “……”
Cô cuối cùng biết cái gì gọi là miệng chó phun không ra ngà voi, trong miệng tên này liền không một câu lời hay, cô hẳn là nên bịt lỗ tai lại.
Nơi Lãnh Tư Thần mang cô đến là vân gian thủy trang.
Cũng may không phải chung cư Cẩm Uyển, chỗ kia sẽ làm cô nhớ lại quá nhiều hồi ức thảm thiết, cô thật sự không muốn quay lại đó.
Hạ Úc Huân vốn dĩ muốn hỏi vì cái gì nói đó của anh có quần áo phụ nữ, kết quả, Lãnh Tư Thần mang cô tới phòng quần áo trên lầu ba, vừa đẩy cửa đi vào liền thấy, phòng quần áo này so với toàn bộ diện tích nhà cô ở hạnh hoa thôn còn lớn hơn, tràn đầy một phòng quần áo mũ giày phối hợp với vòng cổ trang sức……
Tất cả đều là của nữ.
Lãnh Tư Thần dựa nghiêng ở cửa, một bộ tổng tài bá đạo tùy tiện chọn.
Hạ Úc Huân khóe miệng khẽ nhếch đi đến trước một loạt quần áo, tiện tay lấy vài món sau đó phát hiện…… Tất cả đều là số đo của cô……
“Giày cũng đổi đôi khác đi.” Lãnh Tư Thần nói.
Hạ Úc Huân lại nhìn giày, cũng đều là số đo của cô……
Thậm chí ngay cả quần lót cùng áo ngực