Nam Cung Lâm nhếch khóe miệng, nói ra vẻ hiển nhiên:“Đương nhiên, bằng không, cậu cho là ai?”
“Tôi thấy, người nhàm chán là ông. Tôi lần trước liền nói, đừng đi trêu chọc cô ấy, cô ấy không nợ ông bất cứ thứ gì.” Lãnh Tư Thần mày nhăn lại. Đối với tên Nam Cung Lâm anh thật sự là không có biện pháp. Nếu ông ta thật sự đối với Hạ Úc Huân có tâm tư gì, vậy tuyệt đối rất khó làm.
Đối với thái độ đề phòng của Lãnh Tư Thần, Nam Cung Lâm không thèm để ý mà cười cười, nói: “Những người cô ấy đi xem mắt thật sự là quá kém, tôi đây là đang giúp cô ấy!”
“Ông rốt cuộc muốn làm cái gì?” Lãnh Tư Thần kìm nén cơn tức.
“Tiểu nha đầu kia tôi thực thích, cho nên không đành lòng để cô ấy hãm sâu vào vũng bùn.”
Lãnh Tư Thần lạnh lùng nói, “Cô ấy như thế nào, cùng ông càng không liên quan.”
“Vậy…… Tôi làm cô ấy cùng tôi có quan hệ có phải hay không liền có thể nhúng tay?” Nam Cung Lâm buồn bã nói.
Lãnh Tư Thần ánh mắt nheo lại, trong lòng bực bội không thôi, chọc phải Nam Cung Lâm, thật không biết là cứu cô, hay là hại cô.
Nam Cung Lâm khẽ cười một tiếng, “Nhìn đôi mắt nhỏ của cậu kìa, hệt như phi đao. Nếu khẩn trương để ý như vậy, vì cái gì còn muốn cô rời khỏi công ty? Nắm chặt cùng từ bỏ, không nhất định một hai phải lựa chọn cái sau. Có lẽ cậu cảm thấy hiện tại cách cậu làm là quyết định tốt nhất, nhưng, tôi dám cá, một ngày nào đó cậu sẽ hối hận.”
Nam Cung Lâm lại bắt đầu bày ra tư thái tiền bối.
Lãnh Tư Thần cuối cùng bỏ văn kiện trong tay xuống, nhìn về phía Nam Cung Lâm, gằn từng chữ một nói: “Tôi nghĩ ông hẳn là có chút chuyện nhầm lẫn, tôi không yêu Hạ Úc Huân, cho nên căn bản đừng nói tới từ bỏ.”
Nam Cung Lâm lập tức hưng phấn mà nói, “Tiểu Thần Thần, tôi phát hiện tôi càng ngày càng thích cậu, tính tình này quả thực cùng tôi năm đó không có sai biệt……”
“Bớt ghê tởm đi!” Lãnh Tư Thần nhanh chóng sụp đổ, không thể tưởng được ngoại trừ Hạ Úc Huân, trên đời này còn có người có thể làm anh mất khống chế.
“Ha ha! Bất quá, nhìn ra được, tiểu bảo bối thật ra rất thích cậu đấy! Nha đầu kia, tôi dám khẳng định, cô ấy còn chưa chết tâm.” Nam Cung Lâm chắc chắn nói.
Lãnh Tư Thần từ chối cho ý kiến, chỉ là, nghe được Nam Cung Lâm nói, trong lòng không hiểu sao hiện lên chút vui sướng.
“Tôi có thể cam đoan với cậu, tôi sẽ không thương tổn tiểu bảo bối. Tôi chỉ là cảm thấy cô rất giống một cố nhân của tôi, cho nên